LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 293

Tôi lại đọc thành tiếng Vườn anh đào một lần nữa. Tôi cũng chẳng

biết rõ tại sao mình lại làm như vậy. Nhưng tôi chẳng có hứng tìm đọc một
quyển sách nào mới.

"Có thư ủy nhiệm từ bà trẻ gửi đến cho bác rồi mà. Rằng hãy mua lại

dinh thự dưới danh nghĩa bà trẻ, và chuyển luôn tiền nợ cho bà..."

"Bà trẻ ờ Yaroslav sẽ mua mảnh đất này dưới danh nghĩa của mình, và

đã gửi đến khoản tiền là mười lăm nghìn ru-pi... Nhưng chúng tôi chẳng
tin... Số tiền như thế còn chẳng đủ để trả lãi nữa."

Càng ngày tôi càng thêm yêu quý những nhân vật trong tác phẩm. Nào

là Lopakhin giành lấy danh phận cho bản thân từ một thuở ấu thơ bần hàn.
Rồi cô con gái nuôi Varya, một tay săn sóc cho cả mẹ và người em gái dù
không cùng máu mủ. Và còn Anya tươi trẻ, tràn ngập hy vọng vào tương
lai. Tôi nghĩ về tất cả bọn họ như là những người bạn của mình. Nhưng
người để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong tình cảm của tôi thì vẫn không
thay đổi từ lần đầu đọc, vẫn là phu nhân Ranevskaya.

Không biết tôi đã đọc Vườn anh đào thành tiếng biết bao lần rồi nữa.

Anh Konoha thi đỗ vào trưòng đại học tư thục mà mình mong muốn,

không gặp khó khăn gì.

Và rồi ngày mười bốn tháng ba - Valentine trắng - đã đến.

"Phải suốt từ hồi tiểu học em mới lại đi vườn thú đó~"

"Anh cũng thi thoảng mới đi thôi. Em gái anh thích lũ hươu đùi vằn ở

đây lắm."

Ngày hôm nay trời nắng đẹp. Hơi lạnh vẫn còn vương vấn trong

không khí, nhưng vừa thở ra những làn hơi trắng toát vừa đi dạo trong
vườn thú cũng vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.