LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 297

"Anh nhìn kìa, con khỉ kia đang bế con đó! Dễ thương quá! A, con khỉ

kia vừa mới bị con bên cạnh "đá" kìa! Còn cúi gằm mặt, giận dỗi nhìn sang
bên nữa chứ. Cứ như người ấy anh nhỉ ~ ."

Nhìn tôi vừa chỉ trỏ bầy khỉ vừa hò hét thế này, chắc chắn anh Konoha

không thể nhận ra nỗi bồn chồn và mong ước âm ỉ trong lòng tôi. Anh có
thể đoán ra ngay khi tôi cô đơn, nhưng tình yêu của tôi thì từ khi gặp mặt
đến giờ chưa một lần anh thấu hiểu.

Nhưng lúc nào tôi cũng yêu một anh Konoha như thế.

Và cuộc trò chuyện thoải mái giữa đàn anh và đứa em thân thiết lại

tiếp tục.

"Gần đây Hinosaka đọc sách gì?"

"Vườn anh đào của Chekhov ạ. Anh Konoha từng bảo Chekhov có vị

giống món borsch trong buổi hoàng hôn, nhưng em thấy ông ấy giống một
tách trà Nga với mứt dâu tây trên bề mặt hơn ạ. Đỏ thắm và trong suốt như
ánh hoàng hôn, ấm áp nhưng lại có vị đắng nhẹ nhàng, còn lớp mứt dâu
phủ bên trên thì ngọt lịm."

Anh Konoha dịu dàng nheo mắt lắng nghe tôi nói.

Mọi khi cứ nhìn thấy khuôn mặt này là tôi sẽ hạnh phúc đến mức tim

như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nhưng hôm nay chỉ có một nỗi hiu
quạnh dâng trào.

"Toàn những cái tên khó nhớ xuất hiện thôi, nên lúc đầu đầu óc em cứ

quay cuồng, nhưng từ khi bắt đầu đọc thành tiếng thì em đã hiểu được cảm
xúc của những nhân vật trong đó hơn.

Không có những đại vĩ nhân đã để lại sự nghiệp hiển hách, hay những

tên tội phạm thế kỷ, cả zombie cũng không luôn anh ạ, toàn là những con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.