LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 55

hét lên 'Đừng ai, đừng có ai động vào tôi cả!'. Trường đã gọi người giám hộ
lên trao đổi. Cảm giác anh ta khô khan hon so với tuổi, phong thái điềm
đạm kinh khủng, đeo kính vào rất hợp, trông cứ như là học giả ấy."

Lồng ngực tôi đột ngột thấy khó chịu.

Sinh viên cao học? Đeo kính?

Chẳng lẽ nào lại là...

"Thầy chủ nhiệm quát Kai ngay trước mặt anh ấy, 'Nếu như cậu không

tháo khuyên tai ra, học hành cho tử tế đi, thì đến cả người giám hộ cũng sẽ
vứt bỏ cậu, không nuôi nữa đấy!', phải nói là ác khẩu lắm. Nghe vậy, anh
ấy đã bảo Kai thế này..."

Nét mặt anh Shoji hơi xúc động, rồi anh kể tiếp.

"... Cho dù Kai có không bao giờ tháo khuyên tai ra, thì tôi cũng sẽ

không bao giờ rời bỏ em. Nên nếu như chiếc khuyên tai ấy là quan trọng
đối với em, thì không cần tháo ra cũng được."

Rất tự nhiên, tôi hình dung câu nói ấy bằng giọng thầy Oshinari. Một

giọng nói vừa thâm trầm vừa ôn tồn.

"Lúc ấy Kai cúi gằm mặt xuống, tưởng như muốn khóc đến nơi. Có lẽ

đó là người đặc biệt duy nhất của Kai."

"Anh ơi, tên của người giám hộ đó là gì ạ?"

"Là Oshinari Ryosuke."

Anh Shoji nói ra sự thật động trời ấy một cách thản nhiên đến lạc nhịp.

"Anh ấy vẫn đang làm trong phòng nghiên cứu của trường này, anh

cũng từng gặp mấy lần rồi. Nhưng tất nhiên anh cũng chẳng dám hỏi nọ hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.