LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 57

"Rồi rồi, chưa gì mặt mũi đã đỏ lựng lên đáng yêu quá thể. Làm cái

donut đi."

Chị vừa cười ranh mãnh vừa đưa chiếc donut đặt trên miếng giấy ăn

cho tôi.

"Bánh này là Oshi đi làm thêm, được người ta bán không hết cho đó.

Còn có cả pudding nữa cơ."

Thầy làm thêm ở hàng bánh sao? H... hơi bất ngờ với tôi.

"Thầy Oshinari còn làm việc khác ngoài thủ thư ạ?"

"Thì vì cậu ấy đã nghèo lại cứ hay mua mấy quyển sách đắt tiền, nên

cũng phải xoay xở ghê lắm. Thế mà nghe bảo dòng họ ở quê cũng danh giá
phết chứ."

"Thầy Oshinari... là người như thế nào ạ?"

"Đúng là em đang tia Oshi rồi còn gì!"

"Không phải thế đâu ạ...!"

Dường như cũng hiểu cho tôi đang đỏ mặt vung vẩy hai tay, mấy chị

trong phòng sà xuống ngồi hai bên và kể cho tôi bao nhiêu chuyện về thầy.

Nào là thầy giản dị quá so với tuổi, ba mẹ thầy đều không còn nữa rồi,

thầy không quá gắn bó với thứ gì, tưởng như lúc nào cũng có thể biến mất
đi, hình như tim mạch thầy còn hơi yếu nữa...

"Thầy đã có người yêu chưa ạ?"

"Ừm... Hình như chị từng nghe ai đó kể, là cậu ấy có hôn thê rồi.

Nhưng mà Oshi kín miệng lắm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.