LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 98

trở nên thều thào, khó nhọc.

"Bởi vì, đối với Hitomi... tôi không phải... là thầy giáo tốt."

Khuôn mặt ấy... nửa như hối hận, nửa như tuyệt vọng, nhưng lại

không có chút gì gay gắt, mà chỉ đơn giản âm ỉ một nỗi buồn lặng lẽ. Nhìn
thầy, lồng ngực tôi cũng chợt lạnh ngắt theo, lời nói nghẹn lại trong cổ
họng, chỉ còn lại một nỗi đau đến ghê người.

Thầy hướng đôi mắt ủ rũ về phía tôi, rồi hỏi bằng một biểu cảm dịu

dàng đến đau khổ.

"Hitomi... dạo này ra sao rồi?"

Làm sao tôi có thể nói "Hình như bạn ấy định trả thù thầy đấy ạ" được,

nên đành phải lấp liếm đi.

"Bạn ấy vẫn khỏe ạ. Hôm nào cũng làm cả hộp cơm trưa đầy ụ."

Nghe vậy thầy nheo mắt, miệng cười ấm áp.

"Vậy thì tốt rồi. Tôi muốn em ấy được hạnh phúc, hạnh phúc cả phần

của Kai nữa."

Rốt cuộc giữa ba người họ đã xảy ra chuyện gì?

Thầy quan tâm đến Hitomi như thế, nhưng lại khổ sở nói rằng với

Hitomi, mình không phải là người thầy tốt... Thật sự thì thầy đã gây ra
chuyện gì? Đã phạm sai lầm gì mà phải hối hận đến như thế? Lồng ngực tôi
đau thắt lại.

"Thầy nhớ giữ gìn sức khỏe nhé."

Tôi nói rồi rời khỏi căn hộ. Vừa bước đi gấp gáp trên con đường đêm

lạnh buốt, tôi vừa nhớ đến vẻ đau buồn của thầy khi kể về em gái, về Kai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.