LÊN GÁC RÚT THANG - Trang 141

ngay lập tức để lấy tiền mặt, vì vậy gây bất lợi về tài chính cho chủ nợ. Hơn
nữa, tòa án không thể giải quyết hết được vì quá tải; bốn năm đầu, sau khi
luật năm 1867 được thông qua, mỗi năm có tới 25.000 vụ. Một điểm bất
đồng khác là sự nới lỏng về yêu cầu cho rằng người phá sản nên trả ít nhất
một nửa khoản nợ mà họ đã mắc trước cuộc Nội chiến, các chủ nợ phê phán
điều khoản này vì cho rằng nhượng bộ như vậy là bảo hộ cho sự thiếu trách
nhiệm.

[375]

Mãi đến năm 1898, Quốc hội Hoa Kỳ mới thông qua luật phá sản liên

bang có hiệu lực lâu dài. Những sửa đổi trong bộ luật này bao gồm giảm trừ
tất cả các khoản nợ chứ không chỉ những khoản nợ sau năm 1898; cho phép
những vụ phá sản tự nguyện và bắt buộc; miễn cho tá điền và người làm
công ăn lương khỏi phá sản không tự nguyện; bảo vệ tất cả tài sản không bị
tịch biên theo luật liên bang; và đảm bảo thời gian cho những người vỡ nợ
để họ tái tổ chức công việc hoặc đạt được thỏa hiệp với các chủ nợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.