LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 1646

Nghĩ tới đây, Thường Hy đột nhiên có loại cảm giác cả người rét lạnh.

Nếu quả thật như nàng nghĩ vậy thì thế gian này đúng là đáng sợ, còn có ai
là đáng giá tin tưởng nữa không?

Lệ Bình nhìn thần sắc Thường Hy dần dần trở nên xanh mét, không khỏi

hỏi: “Thế nào? Có phải ngươi nhớ ra cái gì đó hay không?”

Thường Hy nghe được thanh âm của Lệ Bình thì dần hồi phục lại tinh

thần, nhìn nàng hỏi: “Lệ Bình, ngươi còn nhớ rõ chuyện Mạnh Điệp Vũ
đẩy Thẩm Phi Hà ngày trước ngươi kể cho ta không?”

“Nhớ chứ, làm sao có thể quên! Đời này chỉ sợ ta cũng sẽ không quên

chuyện này đâu!” Lệ Bình khẩn trương nói, chính vì sau chuyện này nàng
mới biết được bộ mặt thật của Mạnh Điệp Vũ.

“Vậy ngươi nhớ lại xem trước khi ngươi vào đình bát giác cạnh hồ sen

thì đã gặp mặt hay nói chuyện với những ai?” Thường Hy hỏi rất cặn kẽ.
Chuyện này không thể qua loa, nàng có thể dựa vào điểm này mà chỉnh trị
Thẩm Phi Hà rồi, thuận tiện cũng thay Mạnh Điệp Vũ trút giận.

Lệ Bình không nghĩ Thường Hy sẽ hỏi như thế, trong lúc nhất thời cau

mày nói: “Vậy để ta nghĩ lại một chút. Bao nhiêu năm rồi, hỏi chi tiết vậy
ta có chút không nhớ.”

“Ngươi đừng vội, cứ từ từ suy nghĩ. Chuyện này đối với ta rất quan

trọng, ngươi nhất định phải nhớ ra.” Thường Hy mở miệng nói, tự tay rót
thêm trà cho Lệ Bình, lẳng lặng chờ.

Lệ Bình đưa tay cầm ly trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm, chậm rãi để

xuống rồi mới lên tiếng: “Lúc ấy trong vườn rất nhiều người, nói chuyện
cũng không ít, ta chính là rảnh rỗi cho nên mới tìm chỗ nghỉ ngơi. Nếu bắt
ta nhớ lại chi tiết đúng là nhất thời nghĩ không ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.