LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 833

Thường Hy ngẩng đầu nhìn Chuyên Tôn Nhạc Đan. Ở trong sinh mệnh

của nàng chưa bao giờ gặp qua người yếu ớt không chỗ nương tựa như vậy,
nghĩ đến phụ hoàng của hắn thật là ghê tởm, cho nên vội vàng nói: “Anh
yên tâm, tôi sẽ không trốn tránh. Ở trong lòng của tôi chúng ta sẽ mãi là
bằng hữu, một người bạn lúc tôi lạc đường mà chỉ dẫn phương hướng. Tôi
sẽ vĩnh viễn nhớ anh, sẽ không bao giờ xa lánh anh!”

“Thật sự? Cô không phải gạt ta?” Một đại nam nhân hai mươi tuổi thế

nhưng thời điểm nói ra điều nay lại giống như tiểu hài tử, đôi mắt lóe sáng
như sao đêm trên bầu trời, nhìn cho đến khi Thường Hy gật đầu mới thôi.

Thời điểm Tiêu Vân Trác đi ra khỏi cửa đại điện tìm kiếm, Thường Hy

đây là chạy đi đâu, nàng sẽ không nói một tiếng với hắn mà đã chạy về
Đông cung chứ? Nhìn chung quanh một chút lại thấy được phía xa xa
Thường Hy đang đưa lưng về phía hắn cười nói với Chuyên Tôn Nhạc Đan.

Dần dần lại gần thì nghe được rõ ràng tiếng nói chuyện của bọn họ.

Tiếng Thường Hy cười khẽ dưới ánh trăng màu bạc, trong bóng đêm yên
tĩnh này nghe càng thêm thanh thúy, giống như hạt châu rơi trên mâm ngọc,
cực kỳ dễ nghe.

“Minh Khải quốc thật sự khắp nơi đều là nước sao? Vậy cung điện của

các anh cũng là ở trên mặt nước sao? Tôi thật sự vô cùng thích nước, chỉ
tiếc lại không biết bơi lội, lần trước rơi xuống nước thiếu chút nữa chết
chìm!”

“Minh Khải quốc đa số là nước bao phủ nhưng cung điện của chúng ta

không phải tất cả đều ở trên nước, vẫn có một bộ phận xây trên đất bằng.
Khi nào cô đến ta sẽ dẫn cô đi tham quan một chút, cô nhất định sẽ thích
nơi đó. Hà diệp la quần nhất sắc tài. Phù dung hướng kiểm lưỡng biên khai.
Loạn nhập trì trung khán bất kiến. Văn ca thủy giác hữu nhân lai….”

(*Lá sen và quần lụa cùng một màu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.