LES - VÒNG TAY KHÔNG ĐÀN ÔNG - Trang 207

Thế mà hôm nay nàng đã khóc, dường như lúc này cái vỏ bọc cứng rắn

ngang tàng hàng ngày của nàng đã rơi xuống để lộ ra một người đàn bà co
ro yếu đuối đến nao lòng.

Kiều Thu nói trong nước mắt, câu đựơc câu mất:

- Em ạ, cuối cùng thì tất cả chúng ta cũng chỉ là những người đàn bà thôi

… những người đàn bà les đầy bất hạnh, tại sao ông trời lại cứ phải luôn
thử thách chúng ta như vậy chứ… tại sao… muốn gì… ? có ai thật sự sung
sướng khi biết mình bị les đâu, có ai muốn tự nguyện chọn cho mình điều
ấy đâu, tại sao ông trời già cay nghiệt kia không chịu hiểu mà cứ giày vò
chúng ta mãi thế.

- Bình tĩnh chị Kiều Thu, hãy kể cho em nghe, chuyện gì vậy?

Kiều Thu không trả lời, miệng lẩm bẩm không ngớt, sao tôi khổ quá, sao

số tôi khổ quá.

Một lúc khá lâu Kiều Thu mới lấy lại vẻ bình tĩnh, uống ừng ực ly nước

lộc mà Yên Thảo đưa cho, nàng nói mà không nhìn vào đâu, giọng khàn
khàn.

- Đã bao giờ em nghe chị kể về chuyện gia đình chị chưa nhỉ?

- Có - Yên Thảo gật đầu – Chị kể rồi.

- Không … không… - Kiều Thu lắc đầu – Là chị muốn hỏi rằng đã bao

giờ em nghe chị kể chuyện về đứa con gái của chị chưa/

- Sao chị? Con gái nào? Chị có sao không vậy? - Yên Thảo hỏi dồn,

ngạc nhiên và lo lắng, ngỡ như Kiều Thu bị lẫn. Trước nay nàng chỉ biết
rằng Kiều Thu đã từng có chồng và ly dị, nhưng chuyện có con thì chưa bao
giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.