LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 221

Ông ta thẳng thừng bác bỏ sự tế nhị của tôi và không cần chào hỏi lại như
phép thông thường ở Ai Cập, ông ta hỏi thẳng tôi muốn gì khi đến đây.

Không còn nghi ngờ gì nữa, nhà ngoại giao lịch sự kia đang lăng mạ tôi:
công khai, trắng trợn. Tôi đã định bước ra ngoài. Nhưng tôi nhớ lại lúc ở
Câu lạc bộ Engineers trên tầng thượng của tòa nhà Prudential tại Boston và
sau đó là tại phòng họp của các giám đốc MAIN cùng với George Rich.
Đột nhiên, tôi cảm thấy như mình được minh oan. Việc trả thù cho sự xấc
láo của ông ta chính là việc tôi biết, tôi là một sát thủ kinh tế đang thực hiện
nhiệm vụ khai thác ông ta cũng như đất nước của ông ta. Tôi có thể chịu
đựng được thắng lợi nhất thời của ông ta vì biết rằng tôi sẽ giành được một
chiến thắng lớn hơn; chiến trường này có thể là của ông ta, nhưng cuộc
chiến sẽ phải là của tôi. Tôi thư giãn trên chiếc ghế của mình và nở một nụ
cười thành thật: “Dữ liệu dân số”

“Anh nói cái gì?”

“Tôi cần dữ liệu dân số”. Tôi giải thích bằng một thứ ngôn ngữ ngắn gọn
nhất có thể và kết thúc: “Vì ông thấy đấy, trừ khi người của ông hợp tác với
tôi, nếu không đất nước này sẽ chẳng nhận được số tiền mà tổng thống của
các ông yêu cầu”.

Ông ta đập mạnh tay xuống bàn và đứng bật dậy. Phản ứng thể hiện rằng
đây là văn phòng của ông ta. Chiếc ghế trượt trên sàn rồi va mạnh vào
tường. Ông ta nói, giọng đột nhiên thấp xuống và có kiểm soát, cho thấy tài
đóng kịch của ông ta tốt đến mức nào: “Tôi không cần tiền tỷ của anh.
Chàng trai trẻ, anh chưa chắc đã bằng tuổi đứa con út của tôi, điều gì cho
anh cái quyền được bước vào đây và đưa ra điều kiện?”. Ông ta vẫy bàn tay
thấm đẫm mồ hôi chặn trước câu trả lời của tôi. “Để tôi nói cho anh biết
điều này. Tôi đã từng sống trên đất nước của anh. Tôi biết tất cả về những
thành phố, xe hơi và nhà cửa đẹp mắt của các người. Tôi biết các người
nghĩ gì về chúng tôi”. Đặt bàn tay xuống bàn, ông ta hơi nghiêng về phía
trước, mắt trừng trừng giận dữ nhìn tôi: “Anh biết có bao nhiêu người ở
trường Harvard hỏi tôi liệu tôi có cưỡi lạc đà hay không? Tại Harvard đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.