LỊCH SỬ DÂN TỘC MỸ - Trang 863

thư nhìn chung đã tạo được ảnh hưởng đối với Hạ viện, còn Thượng viện
lại không hưởng ứng.

Dưới thời Carter, Mỹ vẫn tiếp tục ủng hộ các chế độ cam kết bỏ tù các tội
phạm biệt giáo, những kẻ phạm tội tra tấn và giết người hàng loạt, như ở
Philippine, Iran, Nicaragua và Indonesia...

Tạp chí New Republic, ủng hộ phe tự do của giới cầm quyền, đã bình luận
rằng họ đồng tình với chính sách của Carter: “... các chính sách đối ngoại
của Mỹ trong bốn năm tới cần mở rộng hơn nữa các triết lý của Nixon-
Ford. Điều này không phải là một triển vọng tiêu cực… và nên được tiếp
tục. Đó là một phần của lịch sử…”

Carter thể hiện mình như một chiến hữu của phong trào chống chiến tranh,
nhưng khi Nixon đánh bom phá hoại cảng Hải Phòng và có ý định ném bom
toàn miền Bắc Việt Nam vào mùa xuân năm 1973, Carter đã đề xuất rằng
“chúng ta nên ủng hộ và hỗ trợ Tổng thống Nixon dù chúng ta có đồng tình
hay phản đối các quyết định đó”. Sau khi đắc cử, Carter đã từ chối việc viện
trợ cho công cuộc tái thiết của Việt Nam, mặc dù chính bom đạn của Mỹ đã
tàn phá quốc gia nhỏ bé này. Khi được hỏi về vấn đề này trong một cuộc
họp báo, Carter trả lời rằng nước Mỹ không có trách nhiệm phải thực thi
điều này bởi “việc phá hoại là do cả hai phía gây ra”.

Khi xem xét lại việc Mỹ đã rải 2 triệu quân cùng số lượng bom đạn khổng
lồ, cướp đi hơn một triệu mạng sống và để lại những thiệt hại nặng nề trên
một mảnh đất nhỏ bé cách Mỹ nửa bán cầu, thì lời phát biểu trên quả là
đáng kinh ngạc.

Có lẽ mục đích của giới cầm quyền là làm cho thế hệ tương lai nhìn nhận
cuộc chiến tranh không như những gì đã được lên kế hoạch tại Lầu Năm
Góc – một cuộc tấn công tàn khốc vào dân thường vô tội vì mục đích quân
sự và lợi nhuận kinh tế – nhưng lại coi đó như là một sai sót đáng tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.