LỊCH SỬ DÂN TỘC MỸ - Trang 915

22. SỰ KHÁNG CỰ KHÔNG ĐƯỢC THUẬT LẠI

Đầu những năm 1990, một nhà văn của tạp chí New Republic, người phê
bình cuốn sách bàn về sự ảnh hưởng của các phần tử phản động nguy hiểm
trong giới học giả Mỹ trên tờ New York Times, đã cảnh báo độc giả về sự
tồn tại của “văn hóa đối lập thường xuyên” ở Mỹ.

Đó là một nhận xét chính xác. Mặc dù sự đồng thuận chính trị giữa Đảng
Dân chủ và Cộng hòa ở Washington − điều mà ít nhiều hạn chế quá trình
cải cách ở Mỹ để bảo đảm vị trí của chủ nghĩa tư bản, bảo đảm sức mạnh
quân sự quốc gia được duy trì, sự thịnh vượng và quyền lực vẫn nằm trong
tay một số người, thì vẫn có hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu người Mỹ
không chấp nhận điều này, một cách công khai hoặc âm thầm. Các hoạt
động của họ ít khi được báo chí đưa tin. Họ thiết lập “văn hóa đối lập
thường xuyên”.

Đảng Dân chủ có trách nhiệm hơn với đối với nhóm người Mỹ này, những
người đã bỏ phiếu cho họ. Tuy nhiên, trách nhiệm của Đảng Dân chủ cũng
bị giới hạn do sự phụ thuộc của đảng với lợi ích các tập đoàn; đồng thời
những cải cách trong nội bộ đảng bị hạn chế rất nhiều bởi hệ thống phụ
thuộc vào chủ nghĩa tư bản và chiến tranh. Vì thế, Cuộc chiến chống đói
nghèo của Tổng thống Lyndon Johnson vào những năm 1960 đã trở thành
“nạn nhân”

của cuộc chiến ở Việt Nam và Jimmy Carter không thể đi xa hơn, bởi ông ta
chi quá nhiều tiền cho quân sự, rất nhiều trong số đó dành cho dự trữ vũ khí
hạt nhân.

Khi những hạn chế đó trở nên rõ ràng trong những năm Carter cầm quyền,
một phong trào nhỏ nhưng quyết liệt nhằm chống vũ khí hạt nhân, bắt đầu
phát triển. Tiên phong là một nhóm nhỏ các tín đồ Thiên chúa giáo theo chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.