LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 217

Lớn dạy rằng con người do đó có nghĩa vụ giữ cho cơ thể mình khỏe mạnh.
Philo, giống nhiều người bị ảnh hưởng từ tư tưởng Hy Lạp, đã tách bạch cơ
thể và tâm hồn về mặt đạo đức, thậm chí gọi thân thể là “kẻ bày mưu” tình
cảm, phi lý trí chống lại tâm hồn lý trí. Nhưng Do Thái giáo dòng chính,
tức dòng giáo sĩ, phản đối cách phân biệt thân-tâm, giống như cách nó phản
đối sức mạnh thiện/ác của thuyết ngộ đạo. Nó dạy rằng cơ thể và tâm hồn
là một và cùng chịu trách nhiệm về tội lỗi, do đó phải cùng bị trừng phạt.
Điều này trở thành một khác biệt quan trọng giữa Kitô giáo và Do Thái
giáo. Người Kitô cho rằng bằng cách làm yếu cơ thể thông qua hành xác và
ăn kiêng bạn sẽ làm cho tâm hồn khỏe mạnh, quan niệm ấy bị người Do
Thái ghét cay ghét đắng. Người Do Thái có các giáo phái tu khổ hạnh từ
thế kỷ 1, nhưng sau khi Do Thái giáo dòng giáo sĩ thiết lập vị trí thống trị,
họ quay lưng lại mãi mãi với đời sống ở tu viện, lối sống ẩn dật và tu khổ
hạnh. Ăn kiêng tập thể có thể được thực hiện như biểu tượng của chuộc lỗi
tập thể, nhưng ăn kiêng cá nhân là tội lỗi và bị cấm. Nhịn uống rượu vang
như người Nazir làm là tội lỗi, vì như thế là từ chối món quà mà Chúa đã
ban tặng cho nhu cầu thiết yếu của con người. Ăn chay hiếm khi được
khuyến khích, sống độc thân - một khác biệt quan trọng khác so với Kitô
giáo - cũng hiếm khi được khuyến khích. Thái độ của giáo sĩ là: “Há những
cấm đoán của Torah vẫn chưa đủ với ngươi hay sao mà ngươi lại còn thêm
những cấm đoán khác nữa?” Tóm lại, cơ thể được tạo ra dưới hình hài của
Chúa phải cư xử, và được đối xử, một cách chừng mực. Khẩu hiệu của
người Do Thái là trong mọi hành vi của con người thì cần tiết chế hay điều
độ, chứ không phải cấm hoàn toàn.

145

Vì con người thuộc về Chúa nên tự sát là một tội báng bổ thánh thần, và
mạo hiểm cuộc sống một cách không cần thiết là tội lỗi. Với một dân tộc
giờ đây không có sự bảo vệ của một nhà nước, thường xuyên bị đe dọa
ngược đãi, thì ở đây có những vấn đề quan trọng, và trở nên tối quan trọng
trong cuộc tàn sát hai thiên niên kỷ sau đó. Các nhà hiền triết phán rằng
một người không có quyền giữ mạng sống của mình bằng cách gây ra cái
chết cho một người khác. Một người cũng không cần phải hy sinh mạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.