LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 481

Trên thực tế, Heine trông đợi người Do Thái giàu có nuôi mình, mặc dù
ông không phải người học để làm giáo sĩ mà là một trí thức thế tục. Cha
ông đã thất bại thảm hại trong kinh doanh; những nỗ lực của ông, vốn
chẳng nhiều nhặn, không mấy ích gì với ông. Nên ông mãi phụ thuộc vào
chú mình là Solomon Heine, một chủ ngân hàng ở Hamburg, đã trở thành
một trong những người giàu nhất ở châu Âu. Heine lúc nào cũng cần tiền,
cho dù ông có bao nhiêu tiền đi nữa. Ông thậm chí hạ mình tới mức chấp
nhận một khoản trợ cấp bí mật 4.800 franc từ chính quyền Louis-Philippe.
Nhưng ông vẫn thường vòi vĩnh chú Solomon, không được lịch sự cho lắm:
“Điều hay nhất về chú,” ông viết cho chú năm 1836, “là chú mang họ của
cháu.” Người chú nghi ngờ về phẩm chất của Heine, nên nói rằng: “Nếu nó
đã học được bất cứ cái gì, thì nó sẽ không cần phải viết sách.” Ông ta cho
rằng cháu trai mình là một loài ký sinh, một kẻ ăn mày Do Thái chuyên
nghiệp. Nhưng, trung thành với truyền thống lâu đời, ông ta vẫn chi trả hết.
Khi qua đời năm 1844, ông ta để lại cho Heine một khoản tiền thừa kế,
nhưng với điều kiện nhà thơ không được công kích mình hay gia đình
mình. Khoản tiền đó ít hơn hy vọng của Heine, nên ông bèn nhảy vào một
cuộc tranh cãi kéo dài về bản di chúc với con trai của Solomon.

74

Đây là mảnh đời riêng tư của Heine một tài năng đáng kinh ngạc. Trong
những năm 1820, ông thay thế Byron với tư cách nhà thơ được khen ngợi
nhiều nhất của châu Âu. Bước ngoặt đến với cuốn Buch der Lieder (1827)
(Sách các bài hát) của ông, bao gồm những bài thơ nổi tiếng như “Lorelei”
(Mỹ nhân ngư) và “Auf Flügeln des Gesanges” (Trên đôi cánh ca hát).
Người Đức công nhận ông là nhà thơ vĩ đại nhất kể từ Goethe. Khi ông
định cư ở Paris, ông được tung hô là một anh hùng của văn hóa châu Âu.
Văn của ông cũng xuất sắc và được ưa chuộng như thơ của ông. Ông viết
năm cuốn sách du lịch rất thú vị. Ông gần như lập ra một thể loại mới trong
văn học Pháp, truyện đăng báo hay feuilleton. Phần lớn năng lượng của ông
bị tiêu phí vào những cuộc cãi vã, giận dữ và lăng mạ, trong đó sự tự căm
ghét bản thân (hay gì đi nữa) của ông tìm được chỗ để xả, và ông thường
quá đáng đến mức nạn nhân lại thường tỏ ra thông cảm với ông. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.