LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 685

tưởng tượng ra. Chế độ ăn uống và cách đối xử với loại người này phù hợp
với mục đích của chúng ta. Rõ ràng việc tăng cân hiếm khi ghi nhận được ở
họ. Việc các viên đạn bay vèo vèo khi ai đó chỉ mới tìm cách ‘thay đổi
không khí’ cũng là điều chắc chắn, cũng như việc nhiều người đã biến mất
do bị ‘say nắng.’”

140

Song, bỏ đói và bắt người Do Thái làm việc đến chết vẫn không đủ nhanh
với Hitler, ông ta quyết tâm giết hại hàng loạt nữa, theo tinh thần mà ông ta
đã thảo luận với Thiếu tá Hell. Lệnh có chữ ký từ Hitler thuộc bất cứ loại
nào đều hiếm; và hiếm nhất là những lệnh liên quan đến người Do Thái.
Bức thư dài nhất mà Hitler từng viết về chính sách Do Thái là từ mùa xuân
năm 1933, khi ông ta trả lời một đề nghị của Hindenberg về việc miễn áp
dụng các sắc lệnh bài Do Thái với cựu binh chiến tranh.

141

Việc thiếu vắng

lệnh bằng văn bản dẫn tới lập luận rằng Giải pháp Cuối cùng là tác phẩm
của Himmler, và rằng Hitler không chỉ không hạ lệnh mà thậm chí còn
không biết điều đó đang diễn ra.

142

Nhưng lập luận này khó đứng vững.

143

Việc điều hành Đệ tam Đế chế thường hỗn loạn, nhưng nguyên tắc trung
tâm của nó đủ rõ ràng: tất cả các quyết định then chốt đều đến từ Hitler.
Điều này đặc biệt đúng với chính sách Do Thái, vốn là trung tâm trong
những ám ảnh và là động lực sự nghiệp của ông ta. Ông ta là người bài Do
Thái một cách ám ảnh và chủ yếu nhất trong tất cả các lãnh đạo Đảng Quốc
xã. Thậm chí theo quan điểm của ông ta, Streicher bị người Do Thái lừa:
“Ông ấy lý tưởng hóa người Do Thái,” Hitler khăng khăng như vậy hồi
tháng 12 năm 1941. “Người Do Thái đồi bại hơn, hung tợn hơn, quỷ quyệt
hơn mô tả của Streicher.”

144

Hitler chấp nhận thuyết âm mưu bài Do Thái

trong hình thức cực đoan nhất của nó, tin rằng người Do Thái về bản chất là
xấu xa, là hiện thân và biểu tượng của cái ác.

145

Trong suốt sự nghiệp của

mình, ông ta nhìn nhận “vấn đề Do Thái” theo nghĩa tận thế và Holocaust
là cái kết hợp lý theo quan điểm của ông ta. Lệnh khởi động Holocaust của
ông ta là lệnh miệng, nhưng luôn được Himmler và những kẻ khác viện dẫn
như thể chúng có quyền lực thực sự, theo những công thức quen thuộc:
“mong muốn của Quốc trưởng,” “ý chí của Quốc trưởng,” “với sự chấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.