LỊCH SỬ NHÀ TÙ CÔN ĐẢO (1862 - 1975) - Trang 49

Do chật chội như vậy, tù nhân phải tự thu xếp với nhau mới đủ chỗ nằm

nhất là phải tổ chức thay nhau đổi chỗ nằm, luân phiên nhau cùng “hưởng”
không khí ở những nơi gần cứa “rôn” hay cửa cầu tiêu. Khi khám giam quá
đông, người tù phải luân phiên nhau cho số này nằm, số kia ngồi. Những
người ốm yếu mới được “ưu tiên” chỗ nằm. Tuy vậy, vẫn có một số phải
nằm phía gần sát cầu tiêu hôi thối, dòi bọ bò cả người, lên mặt, lúc trở mình
dòi bọ lép nhép dưới lưng.

Trong khám giam không khí vừa thiếu vừa ngột ngạt. Mấy khe cửa sổ

hẹp ở trên đầu tường tiếp giáp với mái nhà, bọn cai ngục còn bịt kín bằng
những miếng tôn trổ những lỗ nhỏ như đầu đinh. Không ít người bị cùm và
nhốt hầm vì đấu tranh đòi gỡ mấy miếng tôn đó.

Cả ngày bị nhốt trong khám giam, người tù chỉ được ra sân trong giờ ăn

cơm, mỗi ngày 2 lần, mỗi lần 10 phút và mỗi ngày 2 lần tù cấm cố được
phép ra ngoài sân độ 45 phút. Thời gian đó chỉ đủ hít thở không khí mà
thôi.

Từ năm 1935 đến năm 1939, do đấu tranh manh, thời gian cho tù ra sân

được tăng thêm, được xuống hẳn sân chứ không chỉ quanh quẩn trong dãy
hiên. Hạnh phúc biết bao khi thấy khoảng trời xanh qua tán lá bàng; khi
nhìn những vệt nắng ấm áp lay động trên ngực, trên lưng mình, lưng bạn;
khi được hít căng không khí trong lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.