LỊCH SỬ THẾ GIỚI CẬN ĐẠI - Trang 361

khủng hoảng lần thứ hai về vấn đề Marốc 1911. Trong thực tiễn, các Đảng
Xã hội không thực hiện những nghị quyết đã được thông qua ở Đại hội
Stútga và Copenhagen.

Sau đại hội Copenhagen, nguy cơ chiến tranh thế giới ngày càng đến

gần. Những phát súng báo hiệu đã nổ ra ở những cuộc chiến tranh Ý-Thổ
Nhĩ Kỳ (1911-1912), chiến tranh Ban Căng, khủng hoảng Marốc. Trong
tình hình đó, Quốc tế II triệu tập một cuộc họp bất thường ở Balơ (1912).

Đại hội Balơ 1912 ra bản tuyên ngôn có tính chất lịch sử của phong

trào công nhân quốc tế. Đó là lời kêu gọi công nhân các nước chống chiến
tranh, đoàn kết tạo nên sức mạnh chống chủ nghĩa đế quốc.

Nhưng khi chiến tranh thế giới lần thứ I bùng nổ các lãnh tụ Quốc tế II

đã đưa tổ chức này đến chỗ phá sản. Những lãnh tụ các đảng Xã hội dân
chủ Đức, Pháp bỏ phiếu tán thành ngân sách chiến tranh. Công đảng Anh
ủng hộ vô điều kiện giai cấp tư sản trong cuộc chiến tranh. Bọn Mensêvích
thì hết sức tâng bốc chính sách chiến tranh của Nga hoàng. Chính những
hành vi phản bội trên đã làm cho Quốc tế II bị phá sản hoàn toàn.

Chỉ có Đảng Bônsêvích Nga dưới sự lãnh đạo của Lênin đã thực hiện

một cách sáng tạo đường lối cách mạng trên nguyên lý của chủ nghĩa Mác.
Lênin và Đảng Bônsêvích đề ra khẩu hiệu “Biến chiến tranh đế quốc thành
nội chiến cách mạng” và nhờ thực hiện chủ trương đó đã giành thắng lợi to
lớn trong cuộc Cách mạng tháng Mười năm 1917. Sau Cách mạng tháng
Mười, chính Lênin và Đảng đã dựa trên nguyên tắc quốc tế vô sản thành
lập Quốc tế III năm 1919, với nhiệm vụ lịch sử mở đường một giai đoạn
cách mạng thắng lợi của phong trào công nhân quốc tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.