Về thuế khóa và lao dịch, Pháp thay thuế 10% thu hoạch của nhà vua
trên mảnh đất chiếm hữu của nông dân thành thuế sở hữu đất đai canh tác.
Chính quyền thực dân chia ruộng đất ra làm ba loại để đánh thuế :
1. Loại đất màu mỡ ở ven sông và các cồn thích hợp cho việc trồng
các loại cây có giá trị kinh tế cao như bông, thuốc lá, dâu, phải chịu mỗi
phi-am (2m
2
) từ 1 xu đến 5 đồng theo mức độ màu mỡ của đất.
2. Những loại ruộng trồng lúa thì cách đánh thuế vẫn theo tỉ lệ thu
nhập trước kia.
3. Ngoài hai loại đất trên, thuế đất mỗi phi-am từ 2 xu đến 5 hào.
Thực dân Pháp ngày càng tăng thuế ruộng đất, từ năm 1894 đến 1904
thuế đất tăng đến 5 lần. Ngoài ra bọn chúng còn thu thuế thân, thuế chợ,
thuế sát sinh, thuế cầu…
Ở Campuchia, bọn thực dân đã chú ý khai thác nguồn hồ tiêu. Đây là
loại cây có giá trị kinh tế cao được trồng nhiều ở Campuchia. Chúng đánh
thuế hồ tiêu theo cây và thu sản phẩm. Nhờ đó, năm 1895 Pháp xuất khẩu
từ Campuchia đến khoảng 1 triệu rưỡi kg hồ tiêu.
Về công, nông, lâm nghiệp, chúng chí chú ý khai thác những nguồn
cung cấp hàng hóa cho thị trường như các mỏ đá ngọc quý, vàng ở vùng
Kôngpôngthom, Pailin gần Bátđomboong. Đặc biệt chú ý ngành nấu rượu,
mỗi năm cung cấp hàng vạn héctôlít rượu cồn vừa thu lãi vừa đầu độc nhân
dân. Ngoài ra chúng còn xây dựng nhà máy xay, vơ vét lúa gạo để xuất
khẩu; nhà máy ép dầu thực vật. Diện tích rừng chiếm tới 10 triệu ha. Các
tỉnh Kôngpôngchàm, Krachiê, Stungtreng là những vùng có nhiều sông
ngòi dễ khai thác. Thiên nhiên Campuchia còn tạo cho đất nước này thành
như một hồ cá lớn của sông Mê Công. Sản lượng cá lên đến 120.000 tấn
hàng năm. Cả một vùng biển nhìn ra vịnh Thái Lan đẩy tôm cá và như một
khu vực ao nhà. Tuy nhiên ngành cá nước ngọt vẫn là ngành dễ khai thác,
là nguồn thức ăn quan trọng và nguồn xuất khẩu lớn.