TRUYỆN LỊCH SỬ TRUNG QUỐC
5000 NĂM TẬP 2
Lâm Hán Đạt & Tào Duy Chương
www.dtv-ebook.com
109-110
THẠCH SÙNG, VƯƠNG KHẢI THI GIÀU CÓ
Sau khi Tấn Vũ Đế thống nhất toàn quốc, cảm thấy thỏa mãn ý
nguyện, liền chìm đắm trong cuộc sống xa hoa dâm dật. Chưa bằng lòng
với số cung nữ đông đảo vốn có, ông ta cho thu nạp số cung nữ của Thục
Hậu chủ Lưu Thiền và của Đông Ngô Qui Mệnh Hầu Tôn Hạo (riêng số
cung nữ của Tôn Hạo đã là gần 5000), đưa tổng số cung nữ lên gần 1 vạn
người. Theo gương ông ta, các đại thần trong triều đều coi việc khoa trương
sự giàu có và thói ăn chơi làm phong thái thời thượng.Tại kinh đô Lạc
Dương lúc đó có 3 đại phú hào nổi tiếng. Một là Trung bộ quân Dương Tú,
giữ chức chưởng quản quân cấm vệ; người thứ 2 là Hậu tướng quân Vương
Khải, cậu của Tấn Vũ Đế; người thứ 3 là Tản kỵ thường thị Thạch Sùng.
Dương Tú và Vương Khải đều là ngoại thích nên có quyền thế hơn Thạch
Sùng, nhưng Thạch Sùng lại đứng đầu về sự giàu có. Không ai biết rõ
Thạch Sùng có bao nhiêu tiền, chỉ biết rằng rất nhiều. Nguồn tiền bạc ấy do
đâu mà có? Nguyên là Thạch Sùng từng làm thứ sử Kinh Châu trong mấy
năm. Trong thời gian đó, ngoài việc bóc lột, hút máu mủ nhân dân, hắn còn
nhúng tay vào các hành động cướp bóc bẩn thỉu, phi pháp. Các sứ thần và
thương nhân ngoại quốc đi qua Kinh Châu đều bị bộ hạ của Thạch Sùng
vòi vĩnh tiền đút lót và nhiều khi còn đóng vai giặc cướp, giết người, chiếm
đoạt hết hàng hóa. Vì vậy, hắn tích lũy được rất nhiều tiền bạc và đồ châu
ngọc quí giá, trở thành người giàu có nhất nước lúc bấy giờ.