LỊCH SỬ TRUNG QUỐC 5000 NĂM TẬP 2 - Trang 34

Thạch Sùng vẫn ung dung tươi tỉnh: "Tướng quân khoan nổi giận,

Thạch Sùng này không để tướng quân chịu thiệt, sẽ xin đền ngài 1 cây san
hô khác".

Vương Khải vừa xót của, vừa uất giận, nói lắp bắp: "Được, được,

ngươi đền ngay cho ta"

Thạch Sùng lập tức cho gia nhân về nhà khuân toàn bộ san hô trong

nhà tới để Vương Khải chọn. Lát sau, lũ gia nhân đông đảo mang tới mấy
chục cây san hô, trong số đó có 6, 7 cây cao ba bốn thước, có cây cao vừa
gấp đôi cây của Vương Khải, cây nào cũng có hình dáng, màu sắc đẹp đẽ.
Còn số cây giống như cây san hô của Vương Khải, thì càng nhiều hơn. Các
quan khách đứng ngây người. Vương Khải lúc đó mới biết Thạch Sùng
giàu có hơn mình nhiều lần, đành chịu thua, không còn gì để đua tranh nữa.
Cuộc thi giàu kết thúc. Sự hào phú của Thạch Sùng lừng danh khắp Lạc
Dương và truyền lan ra khắp nước. Lúc đó, một đại thần là Phó Hàm liền
dâng sớ tấu lên Tấn Vũ Đế, nói tình hình xa xỉ, lãng phí nghiêm trọng đó
còn tai hại hơn cả thiên tai. Việc thi sang trọng, thi xa xỉ đó không những
không bị trách phạt, mà còn được coi là vẻ vang hơn người. Nếu cứ tiếp tục
như vậy thì sẽ dẫn tới hậu quả khôn lường.

Tấn Vũ Đế xem sớ tấu, bỏ qua luôn. Bản thân ông cũng giống như

Thạch Sùng, Vương Khải, đều ra sức vơ vét bóc lột, sống cuộc đời xa hoa
cùng cực. Triều Tây Tấn vừa bắt đầu mà đã thối nát như vậy, tất nhiên
không tránh khỏi phát sinh đại loạn.

CHU XỨ TRỪ "TAM HẠI"

Thời Tây Tấn, ngoài những kẻ có quyền thế và sự giàu có, xa xỉ cùng

cực như Vương Khải, Thạch Sùng ra, còn có rất nhiều kẻ trong giới quan
liêu sĩ tộc no cơm ấm áo, chẳng làm việc gì có ích, chỉ tụm năm tụm ba,
đàn đúm nói chuyện bậy bạ ngông cuồng, bịa đặt ra nhiều chuyện hoang
đường quái đản. Họ gọi loại hoạt động đó là "thanh đàm". Nhưng những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.