“biến đổi đế quốc chiến tranh thành cách mạng nội chiến”
72
. Nghị
quyết nêu rõ nhiệm vụ thường trực của Đảng là phải dùng các phương
pháp cổ động, tuyên truyền, tổ chức để gây mối cảm tình của binh lính
đối với công nông, để họ ủng hộ công nông trong các cuộc tranh đấu,
để đến lúc tổ chức võ trang bạo động chống đế quốc Pháp thì binh lính
người bản xứ và người ngoại quốc đóng ở Đông Dương ngả sang phe
cách mạng, hoặc ít ra là “giữ địa vị trung lập cảm tình với công
nông”
73
.
Về thái độ của Đảng đối với quân đội đế quốc ở Đông Dương,
Nghị quyết nêu rõ: “Đảng Đại hội công nhận rằng các thứ quân đội
của đế quốc Pháp ở Đông Dương là khí cụ bị lợi dụng để đàn áp công
nông, nên nhiệm vụ của Đảng là phá hoại quân đội ấy, làm cho nó bị
tan rã từ trong hàng ngũ ra”
74
.
Từ quan điểm đó, Nghị quyết nêu nhiệm vụ cần kíp để thực
hiện là ở những nơi quân đội đóng, thì các “đảng bộ ở đấy phải lập ra
một ban quân ủy chuyên môn công tác quân đội”
75
. Phải liên lạc công
tác vận động quân sự với công tác chống chiến tranh đế quốc; liên lạc
các cuộc đấu tranh của binh lính với cuộc vận động cách mạng của
công nông. Công nông phải ủng hộ các cuộc đấu tranh của binh lính.
Mặt khác, Đảng cần xuất bản các tài liệu tuyên truyền hướng về vận
động binh lính trong hàng ngũ địch, các quân ủy phải xuất bản tài liệu,
báo chí nói tới tình hình sinh hoạt cũng như kinh nghiệm đấu tranh của
binh lính. Nghị quyết còn nêurõ: Đảng không chủ trương kêu gọi quần
chúng lao động vào quân đội đế quốc, nhưng Đảng chủ trương đem
những người có tư tưởng cách mạng, có giác ngộ giai cấp vào quân
đội đế quốc, trước là để học lấy kỹ thuật sử dụng khí giới, sau là để
“huấn luyện và tổ chức binh lính theo hành động cách mạng”
76
. Đảng
cho rằng, phương pháp duy nhất chống chiến tranh đế quốc chỉ là hành
động cách mạng của quảng đại quần chúng lao động, là sự liên ái binh
lính với công nông. “Đảng phải chống những xu hướng “hòa bình chủ
nghĩa”, lý thuyết bênh vực “tổ quốc” tư sản, vì đấy chỉ là những mưu