LỊCH SỬ VĂN MINH ẤN ĐỘ - Trang 292


Khi chém giết lẫn nhau như vầy! Tôi ghét


Sự thắng lợi, sự thống trị, ghét cảnh phú quí


Đoạt được bằng cách đó! Hỡi ơi, thắng lợi nào


Mà vui cho được, hỡi Govinda, làm sao có thể hưởng


Những chiến lợi phẩm đoạt được bằng cách đó; quyền hành làm sao bù lại
cho được.


Đời sống còn vui thú gì khi phải trả giá bằng máu của người thân?...


Vì ham quyền hành


Mà chém giết bà con, bạn bè như vậy,


Ôi Ahovat! Còn tội lỗi nào bằng!


Nếu bà con tôi muốn đâm tôi


Thì thà tôi tay không, phanh ngực ra


Để nhận mũi tên lưỡi kiếm của họ, chứ không muốn đâm chém trả lại họ.


Krishna mặc dầu là thần linh mà cũng khoái chiến đấu, nghe vậy, bèn lấy tư
cách uy nghiêm của hậu thân Vichnou, đáp rằng theo các Kinh Thánh và
theo ý kiến những người có uy tín nhất thì giết bà con mình trên chiến
trường là điều rất công bằng; rằng bổn phận của Ajuna là phải tuân theo
luật lệ tập cấp Kshatriya của mình, phải chiến đấu, chém giết không gớm
máu, không chút ân hận trong lòng; vả lại xét cho cùng, có chém giết thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.