LỊCH SỬ VĂN MINH ẤN ĐỘ - Trang 293

chỉ cái thể xác là chết thôi, chứ linh hồn vẫn còn kia mà. Thế rồi thần
Krishna giảng giải thuyết Purusha (tinh thần) thâm thuý của triết hệ
Sankhya, thuyết Atman (linh hồn vũ trụ) bất diệt trong các Upanishad.

Bất diệt,

Sự sống bất diệt, nhớ đấy, sự sống gieo rắc sự sống ra khắp chốn;


Không ở một nơi nào trong vũ trụ, không có cách nào


Giảm nó được, bắt nó ngừng lại, hoặc thay đổi được.


Còn những hình thức phù du nhất thời trong đó nó thổi vào


Một tinh thần bất diệt, vô tận và bất khả tận kia.


Những hình thức đó phải huỷ diệt. Thì cứ để cho chúng huỷ diệt đi, và nhà
vua chiến đấu đi!


Kẻ nào bảo: “Than ôi! Tôi đã giết một người!”


Kẻ nào nghĩ bụng: “Hỡi ơi! Người ta đã giết tôi!”, những kẻ đó


Đều ngu xuẩn cả. Sự sống không thể huỷ diệt được. Sự sống không bao giờ
chết!


Tinh thần không bao giờ sinh ra; nó không bao giờ không còn.


Không có cái thời xưa nào mà nó không có: Chung và Thuỷ (Khởi đầu và
Tận cùng) toàn là ảo tưởng cả!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.