LỊCH SỬ VĂN MINH ẤN ĐỘ - Trang 379

phục lòng nhân từ kiên nhẫn của Ramakrishna, và thành đệ tử nhiệt thành
của “thầy”; chàng bảo Thượng Đế là “tổng số mọi linh hồn” và khuyên các
đạo hữu muốn tu thì đừng theo lối khổ hạnh, toạ thiền mà cứ tuyệt đối hi
sinh cho mọi người.

Để đến kiếp sau hãy đọc triết thuyết Vedanta và toạ thiền.

Trong kiếp này hãy đem thân xác còn sống của ta này phục vụ người
khác!...

Đây là chân lí cao nhất: Thượng Đế ở trong vạn vật. Vạn vật chỉ là những
hình thức của Ngài thôi. Đừng tìm Thượng Đế nào khác. Chỉ người nào
phục vụ vạn vật là thực sự thờ phụng Thượng Đế.

Sau “Naren” đổi tên là Vivekananda, rời Ấn Độ để đi khắp nơi quyên tiền
cho Giáo hội Ramakrishna. Năm 1893, ông ta tới Chicago, không còn một
đồng trong túi, bơ vơ. Hôm sau, lấy tư cách là đại diện Ấn giáo, ông diễn
thuyết ở Hôi nghị các tôn giáo tổ chức nhân cuộc đại triển lãm ở Chicago.
Ông uy nghi bước lên diễn đàn, thuyết về sự nhất thể của các tôn giáo, về
cái đạo thờ Thượng Đế là phải phục vụ mọi người, thính giả say mê nghe
ông; nhờ giọng hùng hồn, cảm hứng, chủ trương vô thần của ông thành một
tôn giáo cao thượng, và nhiều tăng đồ Anh, Mĩ chính thống vỗ tay khen con
người “vô tín ngưỡng” bảo Chúa chỉ là linh hồn của các sinh vật đó. Trở về
Ấn, ông thuyết cho đồng bào ông một tôn giáo vô cùng cương cường hơn
hết những thuyết họ được nghe từ thời các kinh Veda:

Chúng ta cần một tôn giáo tạo những con người cho ra người... Bạn nên bỏ
những tôn giáo thần bí làm cho bạn suy nhược đi, và bạn nên cương
cường… Trong năm chục năm sắp tới đây… chúng ta nên bỏ hết các thần
linh khác trong trí óc ta đi. Chỉ có mỗi một Đấng Thượng Đế có ý thức là
nòi giống của ta, đâu đâu cũng có bàn tay của Ngài, bàn chân của Ngài;
cặp tai của Ngài

[9]

; Ngài bao trùm hết thảy… Sự sùng bái chính đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.