LỊCH SỬ VĂN MINH ẤN ĐỘ - Trang 84


Hoàng hậu hoài thai mười tháng, Bodhisattwa ở trong bụng bà như dầu ở
trong chén, gần tới ngày sinh nở, bà ngỏ ý muốn về nhà cha mẹ, bèn tâu với
vua Shuddhodhana: “Thiếp xin được về nhà cha mẹ thiếp ở Devadaha”.
Nhà vua ưng thuận, sai san phẳng con đường từ Kapilavastu tới
Devadaha; lại sai bày chậu cảnh, cắm cờ hai bên đường, hoàng hậu ngồi
trên một chiếc kiệu bằng vàng do một ngàn thị thần khiêng, phía sau đám
đông tiễn chân, nghi tượng chỉnh tề. Ở khoảng giữa hai châu thành có một
khu rừng nhỏ mọc cây “sal”

[5]

gọi là vườn Lumbini, thuộc chung về hai

châu thành và dân chúng thường tới dạo cảnh. Lúc đó, từ gốc lên tới cành,
cây nào cũng đầy bông, trông xa chỉ thấy một đám bông… Hoàng hậu
muốn ngừng lại dạo cảnh một lát. Tới gốc một cây “sal” cổ thụ to lớn, bà
muốn vít một cành thì cành tự nhiên rủ xuống vừa tầm tay bà, mềm mại
như một cây sậy. Vừa đưa tay lên nắm cành thì bổng thấy chuyển bụng.
Đám hộ giá vội giăng màn ở chung quanh rồi rút lui. Vừa lúc đó, còn
đương đứng, tay vẫn nắm cành sal, bà sanh hoàng tử… Trẻ khác ở trong
bụng mẹ ra thì nhơ nhớp, Bodhisattwa thì không vậy. Như một vị thuyết
pháp ở trên đàn bước xuống, như một người xuống cầu thang, Bodhisattwa
đưa hai tay hai chân ra, rồi đứng thẳng dậy, thân thể hoàn toàn sạch sẽ,
không bợn chút dơ, láng bóng như viên ngọc đặt trên tấm vải Bénarès,
Bodhisattwa từ trong bụng mẹ bước xuống như vậy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.