LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 250

- Ta là ai? Từ khi đất trời có người ở, người sinh ra người, con con cháu

cháu, cháu cháu chắt chắt, “Ta là ai” vẫn luôn là một câu hỏi khó từ ngàn
xưa tới nay…

Kỷ Hán Phật nhìn kỹ mặt hắn thêm lần nữa, thở dài thườn thượt, lẩm

bẩm:

- Không…

Nhưng sắc mặt Thạch Thủy vô cùng khó coi, hắn đột nhiên sải bước,

một mình nhảy lên hố kia, bỏ đi, Lý Liên Hoa sờ sờ má.

- Sao thế?

Kỷ Hán Phật khẽ ho.

- Ngươi rất giống một cố nhân, có điều lông mày ngươi rất nhạt, còn ngài

ấy lông mày dài lượn vào tận tóc, sắc da ngươi vàng, sắc da ngài ấy trắng
như ngọc. Nếu ngài ấy còn sống tới giờ, cũng đã hai tám, hai chín, còn
ngươi nhìn trẻ hơn ngài ấy nhiều.

Lý Liên Hoa cũng lên tiếng phụ họa, rõ ràng không biết hắn đang nói gì.

Kỷ Hán Phật lặng lẽ quay đầu, hai người đi về phía trước thêm bảy tám
trượng nữa. Thi thể bị lửa thiêu không còn nhận ra mặt mũi, bị chặt mất một
bàn tay kia vẫn còn ở đó.

Lý Liên Hoa ngồi xuống khám nghiệm tử thi. Kỷ Hán Phật thở dài thườn

thượt, hắn khẳng định Lý Liên Hoa không phải Lý Tương Di, ngoài việc
lông mày và sắc da hoàn toàn không tương đồng ra, mũi Lý Liên Hoa còn
hơi ngắn, má lại có vài nốt tàn nhang nhạt, mặc dù không xấu, nhưng so với
phong thái tuyệt thế của Lý Tương Di thì kém xa rất nhiều, huống hồ hành
vi cử chỉ của Lý Liên Hoa hoàn toàn chẳng giống Lý Tương Di chút nào.
Cho dù Môn chủ hồi sinh, cũng tuyệt đối không thể biến thành bộ dạng như
Lý Liên Hoa, việc dung mạo có phần hao hao, chắc là trùng hợp.

- Người này bị đổ dầu đốt, bị chặt tay, bị người ta đâm một kiếm, còn bị

đập vỡ đầu. – Lý Liên Hoa nhìn thi thể hồi lâu. - Nàng ta bị giết bốn lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.