LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 293

Sắc mạnh lạnh lùng của Lý Liên Hoa lúc đó thật sự rất giống với Môn

chủ. Vương Trung ngơ ngác đứng ngoài cửa mà trong đầu hoàn toàn trống
rỗng. Cho tới khi gã sực nhớ không hiểu Lý Liên Hoa đuổi mình ra ngoài
làm gì, định thò tay đẩy cửa nhưng lại bất thần không dám. Lý Liên Hoa…
theo lời Hà Chương là một kẻ lừa đời để lấy danh tiếng giang hồ thần y.
Chẳng biết hắn có thể cứu người hay không? Hắn đuổi mình ra ngoài làm
gì? Chẳng lẽ hắn không muốn để cho người khác biết bí kíp y thuật của
mình? Nói vậy thật sự có bí thuật độc môn muốn cho ai thấy hay sao?

Cánh cửa phòng đóng chặt…

Trong căn phòng hoàn toàn yên tĩnh không một tiếng động.


Dấu Răng

Qua chừng cạn một chén trà, cửa phòng mở ra. Vương Trung bước vào

bên trong ngó nghiêng, thấy sắc mặt của Hà Chương đã hơi hồng hào, còn
Lý Liên Hoa đang lúng ta lúng túng thu dọn mấy thứ đồ nghề linh tinh như
châm bạc, lọ thuốc… Vương Trung tính tình ngay thẳng nhưng lúc này
trong lòng vẫn xuất hiện một câu hỏi, Trong phòng không có đồ ăn nước
uống, một đống chai thuốc của hắn chẳng lẽ để thoa ngoài da? Nhưng Hà
Chương không có vết thương trên người mà. Có điều câu hỏi đó chỉ lóe lên
rồi biến mất. Vương Trung lên tiếng hỏi:

- Tam ca làm sao vậy?

Lý Liên Hoa thở dài.

- Hắn trúng một loại kỳ độc tuyệt thế.

Vương Trung nghe vậy không kìm nổi vội hỏi:

- Rốt cuộc là loại độc gì?

Lý Liên Hoa không trả lời mà nói lảng sang vấn đề khác:

- Khí huyết của hắn đã thông, chỉ có điều chất độc vẫn chưa được trừ hết,

có khả năng phải mấy ngày nữa mới tỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.