LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 309

Hoa “bắt quỷ”. Vương Trung vốn không ngủ được còn Vương Vũ thì có
phần tin Lý Liên Hoa thật sự sẽ bắt được quỷ.

Khi canh ba đã qua, tới đầu canh tư, cuối cùng Lý Liên Hoa cũng có

động tĩnh.

- Tú Tần! Đi theo ta.

Năm từ này hắn nói thật dịu dàng nhưng Mã Tú Tần vẫn giật mình né

tránh. Lý Liên Hoa đứng bên cạnh nó tiếp tục dịu dàng nói:

- Đi theo ta.

Mã Tú Tần yên lặng đứng dậy. Lý Liên Hoa kéo tay nó đi về phía bãi cỏ

bên hồ nước nằm giữa rừng cây ở khu luyện võ. Vương Trung và Vương
Vũ đều cảm thấy kỳ lạ, vội bám theo phía sau cách chừng năm trượng. Lúc
này, sắc trời đã không còn tối như trước. Hai người họ càng đi càng xa, tiến
thẳng về phía hồ nước. Vương Trung thầm nghĩ, Hay là trong hồ nước có gì
kỳ lạ…
Ý nghĩ đó còn chưa hết thì thình lình nghe thấy Lý Liên Hoa quát to
một tiếng rồi ngã vật xuống đất. Vương Trung và Vương Vũ hoảng sợ vôi
vàng chạy tới thì thấy từ trong rừng cây có một tiếng động vang lên rồi một
thứ gì đó đáp xuống bên hồ nước còn nhanh hơn cả họ. Bất ngờ trong bóng
đêm chợt lóe lên một ánh kiếm sáng như tuyết. Một kiếm đó lao tới nhằm
thẳng vào vai Lý Liên Hoa như định chặt đứt. Đúng lúc đó, Vương Trung
lao tới hét to:

- Dừng tay!

Hai ngón tay gã điểm trúng vào lưỡi kiếm, “thứ kia” lập tức buông

trường kiếm, quay người bỏ chạy. Lý Liên Hoa lồm cồm bỏ dậy.

- Lưu đại hiệp tạm dừng bước, tại hạ còn chưa bị trúng độc.

Vương Trung nhìn thẳng vào mặt “thứ đó” rồi bật ra tiếng hô kinh ngạc:

- Nhị ca!

Vương Vũ cũng kinh ngạc hô theo:

- Lưu sư thúc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.