LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 310

Nguời vừa vung kiếm định chặt tay của Lý Liên Hoa rồi bỏ chạy đúng là

Lưu Như Kinh . Bị mấy người gọi đúng tên, cuối cùng Lưu Như Kinh cũng
dừng lại liếc nhìn Vương Trung, sắc mặt ảm đạm.

- Ta..,

Vương Trung bước thật nhanh về phía trước. Trong lúc nhất thời, gã gần

như quên sạch vụ án mạng ở Mã Gia Bảo, vội vàng nắm vai của Lưu Như
Kinh .

- Nhị ca! Mười năm không gặp, huynh có khỏe không?

Lý Liên Hoa bò dậy đứng bên mỉm cười. Lưu Như Kinh lẩm bẩm thật

nhỏ:

- Ta… ôi… ta… - Y đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lý Liên Hoa. – Lý thần y

rất giống Môn chủ nên vừa rồi suýt nữa ta nhận nhầm. Có điêù… tại sao Lý
thần y biết… ta không muốn giết người…

Lý Liên Hoa kéo tay của Mã Tú Tần rồi nói:

- Nơi này rất nguy hiểm, có nên về đại sảnh ngồi không ?

Lưu Như Kinh gật đầu. Vương Vũ kinh hãi nhìn y mà lắp bắp:

- Lưu sư thúc! Người không chết? Nói vậy thì đêm nọ con thật sự thấy

người.. người… giết sư phụ?

Lưu Như Kinh bật cười một tiếng.

- Su phụ ngươi không thành tài nhưng Lưu mỗ chẳng thèm giết hắn.

Ngươi hỏi Vương Trung xem năm đó ta là nhân vật nào trong Tứ Hổ Ngân
Thương? Môn hạ xung quanh có nhiều kẻ tiểu nhân, mặc dù Mã sư đệ hành
động hồ đồ nhưng cũng không phải quá xấu xa, ta giết hắn làm gì?

Nếu y không sát hại phu phụ Mã Hoàng thì tại sao lại phải trốn tránh,

còn đi chặt tay người khác? Sau khi mấy người trở lại phòng, Lý Liên Hoa
vẫn nắm tay của Mã Tú Tần. Sau khi ngồi xuống, Vương Trung nhìn cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.