LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 132

Tiểu nhị kia lại thông minh lanh lợi, hai mắt sáng lên, lập tức gọi nhà

bếp mang lên hai món ăn đắt nhất, một lúc sau người cũng nhảy qua, mặt
mày tươi cười:

- Có phải hai vị đại gia muốn nghe chuyện nhà Nghiêm lão kia

không?

Phương Đa Bệnh nghĩ bụng, Ai thèm nghe mấy chuyện cũ rích nhà lão thợ rèn kia

chứ? Lý Liên Hoa lại nói:

- Đúng vậy, đúng vậy. Công tử nhà ta rất cảm thông với ông lão đó,

chuyến tuần tra này… à không không, chuyến dạo chơi lần này chính là
muốn tìm hiểu thật nhiều oan tình, trả lại công bằng cho nhân gian, trả
lại bình an cho bách tính.

Đột nhiên nghe thấy câu này, Phương Đa Bệnh phun sạch chỗ rượu

nghẹn trong cổ họng ra.

- Khụ khụ khụ… khụ khụ khụ khụ…

Mắt tiểu nhị bỗng sáng lên, gã khẽ nói:

- Thì ra là hai vị đại nhân cải trang vi hành, Nghiêm lão kia gặp được

quý nhân rồi. Vị đại gia này, mặc dù ngài cải trang vi hành nhưng mặc
trang phục thế này lại cố tình ăn một bát mì Dương Xuân, như vậy thật
quá mất mặt! Chẳng giống người hầu của ngài chút nào, đúng là cao quý
quen rồi… Ta vừa nhìn đã biết hai vị tuyệt đối không phải kẻ đầu đường
xó chợ mà.

Lý Liên Hoa mỉm cười, lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh, rất có dáng vẻ

một kẻ hầu cung kính phục tùng. Phương Đa Bệnh lại đứng ngồi không
yên, trong lòng đã chửi rủa tên Lý Liên Hoa chết tiệt kia đến cả ngàn vạn
dặm rồi, dám vu oan chụp cho y cái mũ “tuần án”! Nhưng ngoài mặt
không thể không miễn cưỡng lên mặt, y đành lãnh đạm “ừm” một tiếng,
tiện thể đá cho Lý Liên Hoa một cước thật mạnh dưới gầm bàn.

- Công tử nhà ta tất nhiên là người quen sống cao quý rồi. – Lý Liên

Hoa chịu một cước đó mà vẫn sừng sững bất động, mặt mày ôn hòa nói.
– Cuộc nói chuyện của ta và ngươi lúc này chớ nói với người khác.

Tiểu nhị kia khẽ đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.