LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 147

- Xin hỏi… Thanh… Thanh Thiên đại lão gia… có nhà không? – Một

giọng nữ cực kỳ nhỏ, rụt rè hỏi ở bên ngoài.

Phương Đa Bệnh và Lý Liên Hoa đưa mắt nhìn nhau, Lý Liên Hoa

khẽ ho một tiếng rồi dịu dàng nói:

- Mời cô nương vào.

Cửa lớn được chầm chậm mở ra, bên ngoài là một cô gái trẻ tuổi quần

áo rách rưới, mặt mày xanh xao. Nàng ta xách trong tay một giỏ trúc, bên
trong giỏ có một con gà mái.

- Thanh Thiên đại lão gia, xin đại lão gia hãy minh oan cho A Hoàng

nhà ta… A Hoàng nhà ta chết oan ức quá…

Phương Đa Bệnh nhìn con gà mái nhỏ kia, trong lòng bỗng xuất hiện

một cảm giác không ổn. Cô gái đó nhìn trang phục hoa lệ của Phương Đa
Bệnh, vẻ kinh hãi khiếp sợ trong ánh mắt càng thêm đậm, nàng ta đột
nhiên quỳ phịch xuống.

- Dân phụ… Lệ Hoa không có thứ gì để tặng cho Thanh Thiên đại lão

gia, tiền bạc A Hoàng để lại chỉ đủ để mua con gà này… Xin Thanh
Thiên đại lão gia hãy minh oan cho tướng công của ta, cầu xin ngài! –
Nàng ta quỳ sấp dưới đất dập đầu.

Con gà mái kia nhảy lên trong giỏ trúc, ngẩng đầu ưỡn ngực đi qua đi

lại trước Phương Đa Bệnh và Lý Liên Hoa, sau khi nhìn quanh quất nó
còn vung vãi ra bao nhiêu bãi phân. Lý Liên Hoa và Phương Đa Bệnh
đưa mắt nhìn nhau, Lý Liên Hoa dùng giọng điệu nhẹ nhàng, cực kỳ kiên
nhẫn nói:

- Mời Hoàng phu nhân đứng dậy, ngươi nói A Hoàng chết oan, không

biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Đối với nữ tử hắn vẫn đặc biệt dịu dàng quan tâm, Phương Đa Bệnh

lại chỉ trừng mắt nhìn con gà mái nhỏ kia, trong lòng đang tính toán xem
nên đuổi nó ra ngoài như thế nào. Cô gái trẻ mặc trang phục lam lũ đó
đúng là thê tử của A Hoàng bán son phấn, nàng họ Trần tên Lệ Hoa, vừa
từ chỗ tiểu nhị Đại Bạch nghe nói có đại quan cải trang vi hành nên liền
mang con gà mái đến đây kêu oan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.