LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 151

- Ngươi định đi đâu vậy?

Lý Liên Hoa ngước lên nhìn sắc trời, nghiêm mặt nói:

- Đi chợ, thời gian không còn sớm nữa, cũng nên đi mua thức ăn cho

bữa tối chứ.

Phương Đa Bệnh líu lưỡi, nhưng lại không nói được bất cứ điều gì, y

hằn học “hừ” một tiếng.

- Đi đi.

***

Lý Liên Hoa mỉm cười đi trên con đường chợ của trấn Tiểu Viễn, mặc

dù mùa hạ nóng như thiêu đốt nhưng ngọn gió buổi hoàng hôn thổi tới
lại vô cùng dễ chịu. Lý Liên Hoa không đi mua thức ăn, hắn đi qua chợ,
tản bộ đến trước cửa một cửa tiệm ở rìa chợ, gõ nhè nhẹ lên cánh cửa
đang mở.

- Khách quan muốn mua gì vậy?

Trong tiệm truyền đến một giọng nói khàn khàn. Đây là một gian

hàng rèn, ở sâu trong cửa tiệm có một lão nhân đang ngồi, trên tường
treo đầy đao kiếm được rèn rất tốt, sáng lấp lóa, xem chừng vô cùng sắc
bén.

- Không mua gì cả, có điều ta muốn hỏi Nghiêm lão một vấn đề. – Lý

Liên Hoa cười đáp.

- Vấn đề gì vậy? – Nghiêm Phúc hỏi. – Nếu muốn hỏi về trân châu phỉ

thúy của Nghiêm gia năm đó thì khụ khụ… không có tức là không có…

Lý Liên Hoa nói:

- Chính là vấn đề… liên quan đến giải dược.

Mặt Nghiêm Phúc không đổi sắc, lão im lặng hồi lâu nhưng không

đáp. Lý Liên Hoa rất kiên nhẫn nhìn lão, cực kỳ hòa nhã cẩn thận hỏi
thêm một lần nữa:

- Ông không lấy được giải dược sao?

Nghiêm Phúc nặng nề thở dài, khàn khàn nói:

- Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.