LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 236

- Nếu có xác chết trong động phòng, vậy sao liền tám chín ngày mà

không ai phát hiện ra chứ?

- Trong động phòng rõ ràng có một người chết, có điều mọi người quá

chú ý đến tấm da người, hoặc lùn quá nên không để ý đến mà thôi. – Lý
Liên Hoa thở dài. – Trên y phục tân nương có dấu vết của vũ khí sắc,
trên giường hỉ có vệt máu lớn, thậm chí trên thành giường còn có một lỗ
hổng. Trên giường có một tấm da người, chẳng qua nói rõ một vấn đề là
người mặc y phục tân nương đã giết một người trên giường, chứ không
thể nói là người bị giết là Ngụy Thanh Sầu được.

Mọi người giật mình, buột miệng hỏi:

- Cái gì? Lẽ nào người bị giết không phải Ngụy Thanh Sầu sao?

Lý Liên Hoa nói:

- Người bị giết có lẽ là Ngụy Thanh Sầu, mà cũng có lẽ không phải,

có điều hắn đang ở trong động phòng…

- Đi thôi đi thôi, ở chỗ nào trong động phòng?

Phương Đa Bệnh không kiên nhẫn được tiếp nữa, y kéo cổ tay Lý

Liên Hoa lôi ra ngoài. Mấy người Triển Vân Phi nhanh chóng theo sau
đến động phòng. Chỉ thấy trong phòng có bút lông nghiên mực, nến đỏ
chăn gấm, làm gì có người nào chứ. Phương Đa Bệnh gõ gõ khắp bốn
phía, căn phòng này được chế tạo bằng gỗ lim, vô cùng kiên cố, làm gì
có mật đạo, phòng chứa bí ẩn nào chứ, ngay cả một cái hang chuột cũng
chẳng có nữa là.

- Người ở đâu nào? – Phương Đa Bệnh và Kỳ Xuân Lan cùng đồng

thanh hỏi.

Lý Liên Hoa đưa tay lên, nhẹ nhàng chỉ vào cây nến đỏ cạnh giường.

Triển Vân Phi nhìn kỹ lại, mặt thoáng biến sắc. Phương Đa Bệnh nhón
mũi chân, kêu lên “ui cha”.

- Tóc…

Kỳ Xuân Lan lại chẳng nhìn thấy gì, trong lúc nóng lòng, ông nhảy

lên chiếc ghế gỗ lim, chỉ thấy ở giữa đỉnh cây nến đỏ bên phải giường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.