LIÊN HOA LÂU - TẬP 3 - Trang 125

Phương Đa Bệnh và Lục Kiếm Trì đưa mắt nhìn nhau, Lục Kiếm Trì nói:

- Chẳng phải bọn họ ăn rau dại, còn có mì thô, lừa hoang trên núi cao gì

đó sao?

Lý Liên Hoa thở dài.

- Ta đã sớm nói rồi mà, trên núi cao, chỗ có thể xuất hiện lừa hoang xa

đến cả ngàn dặm, dù nó có mọc cánh, bay từ ngàn dặm đến đây thì chắc
chắn đi được nửa đường đã chết đói rồi.

Phương Đa Bệnh nghẹn ngào nói:

- Ngươi nói Thạch lão lừa chúng ta sao? Vậy nếu đó không phải là thịt

lừa hoang thì là thịt gì?

Lý Liên Hoa trừng mắt nói:

- Ta không biết. Nói tóm lại, ta không nhìn thấy trong thôn có nuôi bò,

dê, lợn béo, cũng chẳng nhìn thấy trong rừng núi có lợn hoang, lừa hoang gì
sất. Khắp nơi là hoa cúc, rau dại thì được vài cây ít ỏi, nơi đây cằn cỗi như
vậy mà lại có mấy chục người sống, chẳng phải rất kỳ lạ sao?

Lục Kiếm Trì ngỡ ngàng nói:

- Có lẽ bọn họ có ra ngoài thu mua lương thực gì đó nên có thể sinh sống

ở đây.

Lý Liên Hoa chậm rãi nói:

- Nhưng trưởng thôn lại nói bọn họ chưa bao giờ ra ngoài, hơn nữa có

chuyện cũng rất kỳ lạ…

Phương Đa Bệnh hỏi:

- Cái gì thế?

Lý Liên Hoa nói:

- Bọn họ có mối thù rất lớn với người Trung Nguyên, nhưng vì sao lại

đối tốt với chúng ta như vậy chứ? Chẳng lẽ chúng ta nhìn không giống
người Trung Nguyên sao?

Phương Đa Bệnh thẫn thờ. Lý Liên Hoa lẩm bẩm nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.