LIÊN HOA LÂU - TẬP 3 - Trang 137

- Việc này… là vì lão cho rằng chúng ta đã nhìn thấy rõ hình dáng của

con quái vật có đốm ấy. Lão ta từ bỏ việc giết người diệt khẩu, một là vì cho
rằng chúng ta được “vị kiếm khách áo trắng tựa thần tiên” âm thầm bảo vệ,
hai là sau đó lão biết thực ra chúng ta không nhìn thấy rõ bộ dạng của con
yêu quái có đốm kia.

Yêu Quáí Có Đốm

- Bộ dạng con yêu quái có đốm sao? – Phương Đa Bệnh nhíu mày. – Ta

nhìn thấy rồi, là một thứ giống người mà lại không phải người, toàn thân có
đốm như máu, tứ chi rất dài, có thể xoay chuyển tùy thích, đi lại như bay,
sức lực mạnh mẽ vô cùng.

Lý Liên Hoa trừng mắt nói:

- Ngươi có nhìn thấy mặt nó không?

Phương Đa Bệnh chết lặng.

- Ta… ta hẳn là đã nhìn thấy, chỉ có điều không nhớ thôi.

Lý Liên Hoa nhìn sang Lục Kiếm Trì. Mặt mày Lục Kiếm Trì tái nhợt, y

lắc đầu. Mặc dù đã từng đối mặt thứ đó hai lần, nhưng vì quá căng thẳng
nên y thực sự không thấy rõ mặt nó. Mặt Lý Liên Hoa rõ ràng rất tiếc nuối,
hắn chậm rãi nói:

- Vì vậy, lão trưởng thôn kia biết chúng ta nhiều nhất chỉ đoán được

trong nhà trọ đã xảy ra thảm án, mà thực sự không biết được sự thật chính
xác trong đó. – Hắn lại nói. – Thứ Thạch lão thực sự muốn che giấu không
phải chuyện những người Trung Nguyên bị tàn sát trong thôn Thạch Thọ
của lão, việc này đối với lão mà nói, nói không chừng là một chiến công
trọng đại, thứ lão muốn che giấu… là chân tướng của con yêu quái có đốm
kia.

- Yêu quái có đốm… còn có chân tướng sao? – Phương Đa Bệnh lấy làm

lạ. – Chẳng lẽ không phải con quái vật trưởng thành tự nhiên trong núi sâu
rừng già sao?

Lý Liên Hoa trừng mắt nói:

- Tất nhiên là không rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.