LIÊN HOA LÂU - TẬP 3 - Trang 213

Lý Liên Hoa thở dài, lẩm bẩm:

- Ông ta cũng đâu có lười như người…

Phương Đa Bệnh trừng mắt nói:

- Ngươi nói gì cơ?

Lý Liên Hoa nghiêm mặt:

- Hồ Hữu Hòe cướp kiếm là vì ông ta chăm chỉ.

Phương Đa Bệnh giương mắt trân trân nhìn hắn, chỉ nghe thấy Lý Liên

Hoa thong thả đáp:

- Ông ta sẽ vì thanh bảo kiếm ấy mà chuyển sang luyện kiếm; còn ngươi

ấy, dù có cho ngươi một trăm thanh bảo đao, chặt đầu của ngươi đi thì
ngươi cũng sẽ không luyện đao.

Phương Đa Bệnh đột nhiên nghiêm túc hẳn lên.

- Thế cũng chưa chắc, nghe nói ở Cửu Quỳnh Tiên Cảnh có một thanh

đao tên là “Lược Mộng”, nghe nói bóng đao như cầu vồng, thân đao tựa
nước, lúc thi triển tỏa ra ánh sáng lấp loáng, vô cùng tuyệt đẹp…

Lý Liên Hoa ngáp một cái đầy mệt mỏi.

Từng có một thanh đao tên Lược Mộng, đao xuất ra bay bổng tựa cầu

vồng, bóng đổ xuống trăm dặm, ánh đao di chuyển sông núi ngàn năm chìm
vào mộng, khắp dòng sông cảnh sắc tựa môi hồng. Sau đó thanh đao ấy bị
gãy, lại được đặt vào một khối băng, tôi thành một thanh kiếm khác.

Tên của nó là “Vãn Cảnh”.

HUYỀN TRƯ KÍ

Vương Bát Thập chưa bao giờ gặp may mắn. Từ khi lọt lòng đến giờ, mẹ

bị y khắc chết, lúc ba tuổi, để gom tiền mua cho y một cái áo rét, cha y đã
lên núi đào măng trong ngày đông giá lạnh, kết quả bị rơi xuống vách núi
mà mất. Từ tám tuổi trở lên, y đã bị bà cố tám mươi tuổi bán vào Hồng
Diễm Các làm sai vặt với giá tám mươi đồng,vì thế nên y được gọi là
Vương Bát Thập. Y cực khổ làm việc trong Hồng Diễm Các, một tháng
cũng chỉ kiếm được bốn mươi đồng, đến năm ba mươi tám tuổi, khó khăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.