LIÊN HOA LÂU - TẬP 3 - Trang 278

tao, thích căm hoa bón cây, một người khiêm tốn bụng đầy thơ văn lại làm
ra chuyện này chứ?

Mặt mày Phong Khánh lúc này đã tái mét.

- Lý Liên Hoa, ngươi nói ra những lời này, nếu không có chứng cứ thì

hôm nay, không giết ngươi… sẽ không thoả được nỗi giận của Vạn Thánh
Đạo ta.

Lý Liên Hoa hạ tay chỉ xuống đất.

- Ngươi có muốn gặp lại bọn họ một lần không? Chứng cứ, có lẽ ở trên

người bọn họ đấy.

Phong Khánh sững sờ, Tam Quai đã gào lên:

- Chính là hắn! Ngươi đã giết nàng ta! Ngươi đã giết nàng ta!

Gã đột nhiên cầm lấy một cái xẻng rồi đào xuống đất như một kẻ điên,

đất nhanh chóng bị đào lên thành một cái hố lớn, chỉ thấy bên trong hố có
hai mảnh chiếu cỏ. Tam Quai nhảy xuống hố, kéo một chiếc ra.

- Nàng ta có đứa con của ngươi!

Bạch Thiên Lý sợ hãi nhìn người chết đã phù lên ở bên trong hố. Gương

mặt co quắp, mái tóc dài rối tung trong bùn đất, đó chính là sư muội không
hiểu thế sự, tính tình bướng bỉnh của gã. Gã chưa bao giờ tưởng tượng nàng
sẽ có bộ dạng như thế này. Trong bùn đất vẫn còn một thứ được bọc kín mít
bằng vải trắng, đó là thai nhi còn chưa thành hình.

Tam Quai lại giật mạnh một manh chiếu khác ra, dưới manh chiếu là một

khuôn mặt đầy những vết đao, mặc dù nhăn nhó biến dạng nhưng vẫn có
thể nhìn ra người này lúc còn sống vốn rất tuấn tú. Người này chẳng ai nhận
ra, nhưng ai ai vừa nhìn thấy cũng biết y chính là Thanh Lương Vũ.

Thì ra y là một thiếu niên tuấn tú đến vậy. Tam Quai chỉ vào mũi Phong

Khánh.

- Vào đêm hôm đó, ta đến nhà dì ba, lúc đi đêm quay về, ta nhìn thấy

ngươi và bọn họ đang đánh nhau trong núi. Ngươi muốn bắt nữ nhân này lại
nhưng nam nhân kia không cho, ngươi đá ngã nữ nhân đó trước, sau đó
dùng đoạn mâu bị gãy đóng đinh nam nhân kia lên cây, dùng kiếm phá huỷ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.