LIÊN HOA LÂU - TẬP 4 - Trang 125

- Mười tám năm trước, ta nhìn thấy Vương công công dìm mấy người Lỗ

Phương vào cái giếng đó. – Dương Vân Xuân chóp mắt. – Lúc đó ta sáu
tuổi, vừa theo sư phu học võ công trong cung. Hôm ấy ta nghe thấy tiếng
động rất lớn trong cung Trường Sinh, ồn ào đến mức gà bay chó nhảy, thế
nên ta mò qua đó xem. Thì ra lại là mấy tên thị vệ ăm trộm đồ trong cung
Trường Sinh, chuyeenh này vốn cũng hay xảy ra, nhưng không biết vì sao
Vương công công lại nổi trận lôi đình, kêu người trói mấy tên thị vệ nho
nhỏ đó lại rồi ném xuống giếng.

Lý Liên Hoa tấm tắc kêu lạ.

- Chuyện như vậy mà cungc có thể để cho ngươi nhìn thấy, vậy cũng rất

hiếm đấy. – Hắn ngẫm nghĩ rồi lại hỏi. – Bọn họ ăm trộm thứ gì trong cung
Trường Sinh?

Dương Vân Xuân nhún nhún vai.

- Làm sao mà ta biết được? Ta trốn trong bụi cỏ, chỉ nhìn thấy Vương

công công tức giận tím tái mặt mày, chắc chắn là bọn họ đã trộm thứ gì đó
rất quan trọng.

Lý Liên Hoa xoa xoa đôi đũa.

- Ta vốn cho rằng mấy người đó già rồi nên nhầm lẫn, thời gian đã lâu

nên thực sự cũng quên mất giếng ở chỗ nào. Nhưng nếu cái giếng đó ở cung
Trường Sinh, nơi ấy lại không phải nơi ai cũng có thể đến, ngươi chỉ đi qua
một lần làm sao mà quên được? Xem ra thứ bọn họ đã lấy trộm rất ghê
gớm, đến tận bây giờ cũng không dám nói cho Hoàng thượng biết, vậy nên
kiên quyết không dám tiết lộ cái giếng đó ở cung Trường Sinh.

Dương Vân Xuân lại nhún vai.

- Đợi ngày mai ta gọi Triệu Xích từ chỗ Bốc Thừa Hải qua đây, nhốt hắn

lại hỏi là biết ngay thôi.

- Nếu cái giếng đó ở cung Trường Sinh, nếu ngươi và ta đều biết đường.

– Lý Liên Hoa mỉm cười. – Chi bằng…

Dương Vân Xuân sững sờ, sau đó ha ha cười lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.