LIÊN HOA LÂU - TẬP 4 - Trang 78

- Biến mất? – Lý Liên Hoa tấm tắc kêu lạ. – Trong Hoàng cung này, câu

chuyện nào cũng rất kì lạ, một tòa tháp to lớn như vậy mà cũng có thể biến
mất vô căn cứ sao?

Bốc Thừa Hải thản nhiên nói:

- Lời đồn trong cung cũng khoa trương nhiều lắm, chuyện của trăm năm

trước thì ai có thể nói rõ ràng ngọn ngành được chứ? Có điều mười năm
nya, chuyện chết đi sống lại cũng có đấy thôi.

Lý Liên Hoa nhíu mày.

- Ngươi không tin sao?

Bốc Thừa Hải lạnh lùng đáp:

- Nếu bọn họ thực sự có thể chết đi sống lại, thì sao lại chết thêm lần nữa

chứ?

Lý Liên Hoa ngẩng đầu thở dài.

- Vậy Lưu Khả Hòa thì sao?

Bốc Thừa Hải thản nhiên nói:

- Hoàng thượng triệu kiến hắn chỉ vì hắn là giám sát trong cung, cũng

không có ý gì khác.

Hai người cùng im lặng. Chuyện này càng đi sâu càng thấy bí hiểm,

chuyện xảy ra vào mười tám năm trước giống như một làn sương mù. Thứ
có liên quan đến làn sương mù này, từng cành cây cọng cỏ, hết sợi tơ này
đến sợi chỉ khác, đều là bí ẩn trong bí ẩn.

Mảnh Giấy Thứ Tư

Từ lúc Phương Đa Bệnh mười lăm tuổi, y đã không thường gặp cha

mình, đây là lần đầu tiên y chạy nhanh như vậy để đến gặp cha. Phương Tắc
Sĩ vừa trở về từ buổi triều sớm, kiệu còn chưa dừng lại hẳn thì đã thấy có
một cái bóng trắng đang không ngừng quanh quẩn ngoài cửa Phương phủ.
Mặc dù ông ít khi gặp con trai, nhưng vừa nhìn đã nhận ra ngay đứa con
nhà mình. Ông vén rèm xuống kiệu, nhíu mày hỏi:

- Con không ở trong nhà đợi chỉ, lại chạy đến chỗ nào náo loạn thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.