LIÊN HOA LÂU - TẬP 4 - Trang 98

Phương Đa Bệnh đồng tình.

- Không sai, chủ nhân của bộ y phục và cây trâm ngọc kia nhất định có

liên quan rất lớn với hung thủ, nói không chừng hắn chính là hung thủ.

Lý Liên Hoa cầm cành cây lúc này lên, vẽ hình dạng cây trâm ngọc trên

mặt đất.

- Khinh dung và trâm ngọc đều là vật khó có được, người này phi phú tất

quý. Nhưng bên ngoài ngoại y lại mặc mấy kiện khinh dung, đây không
phải cách ăn mặc của triều nay, đó là phong cách của hơn trăm năm trước.

Phương Đa Bệnh giật nảy người.

- Ngươi nói chủ nhân của bộ y phục đó thực sự là một con ma chết từ rất

nhiều năm trước sao?

Lý Liên Hoa trầm ngâm một lúc lâu.

- Việc này khó mà xác định được, mặc dù bây giờ có rất ít người mặc y

phục như thế này, nhưng cũng khó nói rằng người mặc y phục như vậy nhất
định không phải người sống. – Hắn ngẫm nghĩ rồi chậm rãi nói. – Chỉ là
khả năng này lớn hơn một chút.

- Cho dù có một con ma chết như vậy tồn tại, thì sao nào? – Phương Đa

Bệnh "hừ" một tiếng. – Con ma chết thích khinh dung một trăm năm trước
nhiều lắm lắm, nói không chừng lão tử của lão tử của lão tử của ngươi cũng
rất thích…

Lý Liên Hoa trợn tròn mắt, rất nghiêm túc nói:

- Nếu đã có một người chết tồn tại, Lỗ Phương có bộ y phục và một cây

trâm của hắn, Lý Phi có một bộ y phục của hắn, vậy Lỗ Phương và Lý Phi
có lẽ đã từng gặp người chết này rồi. Có lẽ nhìn thấy thi thể, có lẽ nhìn thấy
vật được chôn cùng, cỗ thi thể đó là của ai?

Phương Đa Bệnh dần thấy lòng nặng trĩu.

- Nếu Lỗ Phương năm đó đã ngã xuống một miệng giếng, thậm chí còn

biến mất ở đáy giếng, vậy cỗ thi thể kia có lẽ ở trong mật đạo hay hang
động nào đó ở dưới đáy giếng. Nhưng Hoàng cung của mười tám năm trước
là Hoàng cung, Hoàng cung của hơn một trăm năm trước vẫn là Hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.