LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 119

“Gần đây cổ tôi không được dễ chịu lắm, chắc do thoái hóa đốt sống.”

Người đàn ông xoa xoa gáy.

“Ô, vậy ông nên đi khám xem sao, đừng để chậm trễ!” Phương Tĩnh

Hương nhẹ nhàng góp ý.

Thang máy dừng ở tầng ba. Cánh cửa vừa mở, Trần Thục Nghiêm liền

bước ra ngoài, dẫn đường cho Phương Tĩnh Hương và Cổ Liên đến gian
trưng bày, bên trong xếp đầy những chiếc hộp đàn hương hảo hạng.

“Bà Phương, xin cứ xem tự nhiên, ở đây đều là những sản phẩm gỗ đàn

hương cao cấp do tiệm chúng tôi sản xuất.” Trần Thục Nghiêm giới thiệu
với Phương Tĩnh Hương.

Ở một bên, Cổ Liên dán mắt vào ma nữ bám trên cổ Trần Thục Nghiêm.

Dường như cảm nhận được mình đang bị quan sát, đôi mắt lạnh lùng trống
rỗng của con ma bất chợt quét qua, Cổ Liên sợ hãi, vội vã trốn biến ra phía
sau chiếc bàn. Cũng may nó không hề có ý định làm gì cô bé mà bay thẳng
lên tầng trên cùng của chiếc kệ. Ở nơi đó chỉ có một chiếc hộp gỗ màu tím
nhạt. Con ma nữ bay lên phía trên chiếc hộp rồi biến mất.

“A, chiếc hộp kia thật đẹp.” Đúng vào lúc con ma nữ biến mất, Phương

Tĩnh Hương bỗng vô tình nhìn thấy chiếc hộp màu tím nhạt ấy: “Chiếc hộp
thật hiếm có, gỗ đàn hương có màu tím”. Phương Tĩnh Hương cảm chiếc
hộp lên xem xét ngắm nghía, có vẻ như không muốn rời: “Ông chủ Trần, tôi
lấy kiểu này, giá hai mươi vạn nhé?”.

“Bà, con không thích cái hộp đó!” Thấy bà xem chiếc hộp, Cổ Liên

nhanh chóng chạy nhào tới, nhìn sản phẩm gỗ tinh xảo kia với ánh mắt ghê
tởm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.