LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 121

Bà quay đầu nhìn phía trong thang máy, rõ ràng không thấy bất cứ thứ gì.

Nhưng, cũng không gian đó qua đôi mắt Cổ Liên lại hoàn toàn khác. Cả
buồng thang máy chỉ có đúng một bóng đèn đang chiếu tỏa những tia mờ
nhạt, bốn phía tối đen như mực, mà ở cái chỗ sáng duy nhất ấy thì sờ sờ
một bộ xương trắng hếu đang treo mình ngay dưới ánh đèn, hai hốc mắt tối
om phát tỏa những tia bức xạ màu tím.

“Liên Liên, chúng ta đi thang máy khác vậy nhé.” Lại ôm cháu nội lên,

Phương Tĩnh Hương rảo bước về phía chiếc thang máy thứ hai ở cuối hành
lang.

Sau lưng hai bà cháu, chiếc thang máy đóng mở liên tục không ngừng

phát ra những âm thanh “tinh tinh” rợn tóc gáy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.