LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 122

3. Giọt nước mắt bảo thạch lam

Chín rưỡi tối.

Phương Tĩnh Hương ngồi trong xe nhìn Cốc Liên vẫn chưa ngừng run

rẩy trong lòng, không thể kìm được có chút hối hận, đáng lẽ muộn thế này
rồi bà không nên đưa cháu đi cùng mới phải. Bà nghĩ đến chiếc thang máy
quỷ dị bên trong Đàn Hương Lâu mà mình bỏ lại sau lưng khi nãy. Rõ ràng
bên trong trống rỗng mà cứ không ngừng phát ra những âm thanh đóng mở
như đang thúc dục kêu gọi bà. Bắt đầu cảm thấy dựng tóc gáy, Phương Tĩnh
Hương đưa tay khẽ xoa đầu đứa cháu.

“Liên Liên, nói cho bà biết vừa rồi con thấy gì mà sợ khóc thét lên thế?”.

“Bà nội, bà không thấy sao?” Tiểu Cổ Liên tròn xoe đôi mắt nhìn bà một

cách kỳ quái: “Trong thang máy lủng lẳng bộ xương người trắng hếu, thật là
đáng sợ. Trên chiếc hộp thì có một cô gái, đôi mắt chảy máu, Liên Liên
sợ!”. Cổ Liên run rẩy ôm chặt lấy Phương Tĩnh Hương.

“Chiếc hộp gỗ tử đàn ư?” Phương Tĩnh Hương cảm thấy máu trong

người như đông cứng lại. Rốt cuộc bà cũng hiểu vì sao cô cháu gái không
để bà lấy chiếc hộp đó. Song bây giờ muộn mất rồi, tiền đã trao, nếu không
có vấn đề gì về chất lượng, người ta nhất định sẽ chẳng trả lại đâu. Phương
Tĩnh Hương cau mày suy nghĩ. Sáng sớm hôm sau cả kiện hộp gỗ đàn
hương sẽ được đưa tới, nhỡ mà con ma nữ kia cũng theo về, mình chẳng
nhìn thấy thì không sao, nhưng nó dọa Liên Liên chết khiếp thì làm thế nào.

“Bà, con đói rồi.” Không biết bao lâu sau Cổ Liên mới ngẩng đầu lên,

nhìn bà với vẻ đáng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.