LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 130

5. Quan Ân

Khác với mọi khi, sáng nay Phương Tĩnh Hương dậy tương đối muộn.

Bình thường bà luôn thức giấc lúc năm giờ sáng, song lần này nửa mơ nửa
tỉnh nhìn vào chiếc đồng hồ trên mặt tủ đầu giường, bà kinh ngạc nhận thấy
đã chín rưỡi sáng rồi. Theo bản năng, ánh mắt nhanh chóng quét sang bên
nhưng đã chẳng thấy bóng dáng Cổ Liên đâu nữa. Nhận ra điều bất thường,
Phương Tĩnh Hương vội vã ngồi bật dậy, luống cuống xỏ dép chạy thẳng
xuống dưới nhà.

Trong phòng khách tầng một, Cổ Liên đang ngồi ăn món hamburger cô

Tuệ làm. Vừa nhìn thấy Phương Tĩnh Hương bước xuống, cô bé liền dang
hai bàn tay dính đầy mỡ, nhào vào lòng bà.

“Bà nội sâu lười! Chín rưỡi rồi mà còn không chịu dậy!” Đôi tay nhỏ

xinh của Cổ Liên tóm chặt vào áo Phương Tĩnh Hương.

“Ha ha… Liên Liên lại nghịch ngợm rồi!” Cô Tuệ từ bếp đi ra, tay bưng

bữa sáng dành cho Phương Tĩnh Hương: “Bà chủ, xem áo của bà kìa”.

“Hả?” Phương Tĩnh Hương cúi xuống, nhìn mấy dấu tay dính dầu in trên

áo, không thể không mỉm cười, cúi xuống ôm lấy Tiểu Cổ Liên, phát nhẹ
vào mông cô bé: “Liên Liên lại làm bẩn áo của bà nội rồi, làm sao đây?”.

“Vâng, Liên Liên xin lỗi bà, để bà cốc đầu một trăm cái cũng được!” Cốc

Liên tỏ vẻ nhận lỗi.

“Ha ha ha ha…” Bị lời nói ngây thơ của Cổ Liên chọc cho cười ngất, trái

tim vốn căng như dây đàn của Phương Tĩnh Hương cuối cùng cũng dịu lại.
Tận mắt nhìn thấy cháu gái không sao, bà mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.