LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 157

“Đó là nơi nó trú ngụ, nó chắc chắn sẽ quay về!” Trong mắt Cổ Liên ánh

lên vẻ tự tin…

Đàn Hương Lâu tổng cộng có năm tầng. Từ tầng một đến tầng ba là

phòng trưng bày, tầng bốn là phòng nghỉ nội bộ dành cho nhân viên, khách
thông thường không được lên, còn tầng hầm dưới cùng thì cấm ngặt đối với
toàn bộ người trong Đàn Hương Lâu, ngoài ông chủ Trần Thục Nghiêm,
gần như không có người thứ hai được phép vào. Hôm qua khi cảnh sát
Hồng Kông tiến hành điều tra, bức màn bí mật của tầng hầm này mới lần
đầu được vén lên trước mắt mọi người.

Một cây đàn hương đại thụ đứng sừng sững kiêu hãnh ngay chính giữa

tầng hầm. Hàng trăm cành nhánh chen chúc vươn khắp gian phòng. Lớp đất
dưới gốc cây màu đỏ tươi tựa máu. Đào lớp đất ấy lên, cảnh sát phát hiện
được năm bộ xương khủng khiếp đến mức dựng tóc gáy. Vì vậy sau khi
giám định pháp y sơ qua, toàn bộ các nhân viên nhanh chóng rời khỏi đó.
Rồi đến cả viên cảnh sát phụ trách bảo vệ hiện trường cũng quá khiếp sợ
nên chẳng dám ngồi lại ở dưới hầm mà chạy đến chỗ cửa hàng tạp hóa kế
bên qua đêm. Vì lý do đó, Đàn Hương Lâu bị bỏ trống đến bây giờ.

Trong tầng hầm, bóng tối dày đặc không có lấy một tia sáng. Cây gỗ đàn

hương màu tím khổng lồ vươn khắp những cành nhánh thô dài hết sức ma
quái, giống như các móng vuốt quỷ đang xòe rộng chờ đợi con mồi.

“Rắc, rắc, rắc…” Từ xa bất chợt vọng tới tiếng những khúc xương ma

sát vào nhau, đang tiến dần về phía tầng hầm. “Cạch” một tiếng, cánh cửa
hầm vốn được khóa chặt từ bên trong bỗng tự động mở ra một cách nhẹ
nhàng. Một bộ xương trắng hếu lướt nhẹ vào trong, trên vai vác thêm một
bộ xương khác đã khô vàng, kèm theo mùi hôi thối nồng nặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.