LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 158

“Đến rồi hả?!” Giữa không gian yên lặng của tầng hầm đột nhiên vọng

tới giọng nói dịu dàng. Rõ ràng bộ xương không nghĩ có người ở đây nên
giật mình quay lại, hai hốc mắt đen ngòm lóe lên những tia kinh ngạc.

“Là ngươi?” Giọng thâm u vang lên, khiến người ta không lạnh mà rợn

tóc gáy.

“Hóa ra mày biết nói.” Cổ Liên bước tới từ đằng sau thân cây: “Vậy chắc

mày có thể cho tao biết mày giấu hài cốt chị Linh Lan ở chỗ nào chứ?”.

“Triệu Linh Lan hả?” Bộ xương khẽ khàng đặt hài cốt cũ của nó xuống

sàn: “Ha ha, con bé ấy và ta lúc sinh thời rất có duyên, cho nên ta đã đặc
cách ưu đãi nó, để hài cốt của nó và loại gỗ nó yêu thích nhất vĩnh viễn ở
bên nhau!” Bộ xương bước đến rồi vuốt ve chỗ cành cây ở gần gốc, sau đó
nở nụ cười vô cùng hạnh phúc: “Xem này, nó ở đây!”.

“Chị Linh Lan…” Trong thoáng chốc, Cổ Liên hoàn toàn choáng váng.

Trên cành cây, một bộ xương nhỏ nhắn bị gắn chìm vào trong thân cây,
trong tự nhiên như thể được sinh ra từ đó: “Vì sao? Sao lại làm thế với chị
ấy?”. Cuối cùng cũng đã hoàn hồn, Cổ Liên giận giữ thét lên.

“Bởi nó và ta kiếp trước duyên tình quá nặng, chúng ta có chung một

niềm đam mê điêu khắc, cùng một sự yêu thích đối với đàn hương, thậm chí
đều chết khi chưa đầy hai mươi lăm tuổi!” Bộ xương vuốt ve hài cốt của
Linh Lan, hai hốc mắt ánh lên vẻ dịu dàng.

“Là do mày giết chị ấy!” Mắt Cổ Liên tóe lửa: “Đáng lẽ chị ấy sẽ có một

tiền đồ rộng mở, một cuộc sống tươi đẹp và một tương lai hứa hẹn. Vậy mà
tất cả những điều đó đều bị lòng ích kỷ của mày hủy diệt một cách tàn
nhẫn!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.