LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 197

“Sao phải nhốt chúng vào trong đó?” Lam Úy không hiểu.

“Vì bọn chúng ăn thịt người.”

“Cái gì?” Lam Úy thất kinh: “Chúng… chúng ăn thịt người?”.

“Đúng vậy.” Cổ Liên gật đầu: “Đó là tập tính của chúng. Chúng thường

xuất hiện ở nơi có linh hồn chết oan vất vưởng, rồi kết giao với những oan
hồn đó. Một khi hai bên đạt được giao kèo, Hồ ly chín đuôi sẽ ám vào thân
xác người kia lúc còn sống, sau đó giúp họ báo thù. Những kẻ chịu báo ứng
tự nhiên sẽ trở thành mồi ngon cho bọn chúng, bị chúng ăn sạch, đến xương
cốt cũng chẳng còn”.

“Trời ơi!” Lam Úy gạt mồ hôi lạnh: “Thật là đáng thương!”.

“Nhưng con hồ ly này có gì đó rất lạ.” Cổ Liên nghiêng đầu nghĩ ngợi.

“Tỷ, tỷ thấy chỗ nào không đúng?” Lam Úy rót một cốc nước đưa cho

Cổ Liên.

“Hiện tại ta chưa nói được, chỉ là cảm thấy có gì đó không đúng mà

thôi.” Cổ Liên nhận lấy cốc nước, nhấp một ngụm nhỏ: “Nhưng mà, Úy Úy,
ta có chút tò mò, sao tự nhiên muội lại đến đây vậy?”.

“Thực ra năm đó kết giới sương mù đưa muội đến núi Long Hổ. Lúc ấy,

ngọn núi vẫn còn là rừng cây nguyên thủy dày đặc. Nhớ lời tỷ, muội liền
trốn tận vào thâm sơn cùng cốc, chỉ tập trung tu luyện trong kết giới. Cho
đến tận mười mấy năm trước, khi núi Long Hổ bắt đầu triển khai các dự án
du lịch, từng vùng rừng nguyên sinh lớn bị khai phá. Không thể ở được nữa,
muội bèn rời khỏi núi Long Hổ. Ai ngờ đang lang thang quanh đây, muội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.