LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 248

“Ồ, chị không sao thì tốt rồi. Vừa nãy chị làm em và chú Quan sợ hết

hồn. Bọn em phải vội vàng đưa chị đến bệnh viện.” Cổ Liên quay người
ngồi xuống chiếc ghế phía sau: “Bác sĩ nói chị làm việc quá sức, phải nghỉ
ngơi nhiều hơn. Chị cứ yên tâm ở đây vài ngày, em sẽ xin bà nội giúp chị”.

“Cảm ơn Cổ Liên nhé!”, Trần Ngôn mệt mỏi nằm xuống giường, rồi

quay đầu nhìn ống truyền đang cắm trên tay mình thở dài.

“Liên Liên, cô ấy tỉnh chưa?” Cửa bật mở, Quan Ân bước vào. Thấy

Trần Ngôn đã tỉnh, liền nở nụ cười yên tâm: “Tỉnh rồi à, cô cảm thấy thế
nào?”.

“Tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn anh”, Trần Ngôn trả lời vẻ kiệt sức, nhưng

vẫn cố đấu tranh để ngồi dậy.

“Cô đừng cử động, cứ nằm đấy đã!”, Quan Ân kịp thời ngăn cản, “Tôi đã

thay cô nộp phí nhập viện rồi. Còn nữa, đây là chút đồ ăn, cô giữ lấy”, Quan
Ân đặt túi nilon lên chiếc bàn đầu giường.

“Cảm ơn!”, Trần Ngôn mỉm cười.

“Chú Quan, chị Trần mệt rồi, để chị ấy nghỉ ngơi đi! Chúng ta về thôi!”,

Cổ Liên kéo gấu áo Quan Ân từ phía sau.

“Ừm”, Quan Ân đáp, lại nhắc nhở Trần Ngôn thêm mấy câu rồi mới

cùng Cổ Liên kẻ trước người sau chuẩn bị rời phòng bệnh.

“Chị Trần!” Đi tới cửa phòng, Cổ Liên bỗng quay đầu, đôi mắt sáng

chăm chú nhìn Trần Ngôn: “Chị quen nhà Trần Yên Hoa phải không?”.

“Ơ!”, Trần Ngôn lặng người, bất giác run rẩy: “Không, không quen!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.