LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 250

“Vâng, cháu cũng nghĩ thế”, Cổ Liên gật đầu: “Vừa rồi lúc chú đi nộp

viện phí, chị ấy có nói mơ, biểu hiện rất đau khổ”.

“Cô ấy nói gì?”, Quan Ân dừng xe bên đường.

“Chị ấy bảo ‘Không liên quan đến tôi, mọi thứ đều là báo ứng do tội lỗi

của các người’, sau đó chị ấy tỉnh dậy”, Cổ Liên nhíu mày thuật lại: “Rồi
khi chúng ta đi, cháu hỏi chị ấy có quen nhà Trần Yên Hoa không, vẻ mặt
chị ấy trong thoáng chốc hết sức hoảng sợ. Điều này có lẽ đến bản thân chị
ấy cũng không nhận thức được, cho nên cháu đoán chị ấy nhất định có quen
những người kia”.

“Ừ, phân tích của cháu rất có lý!”, Quan Ân cười, khẽ xoa đầu Cổ Liên:

“Ha ha… Cháu ngày càng lợi hại đấy, sắp thành thám tử đến nơi rồi. Chú
nghĩ chắc chắn sau này cháu sẽ học trường cảnh sát”.

“Hứ! Lớn lên còn lâu cháu mới làm cảnh sát!”, Cổ Liên phẩy tay khinh

thị.

“Vì sao?”, Quan Ân tỏ vẻ tiếc nuối.

“Làm cảnh sát mệt lắm! Sau này cháu sẽ làm nhạc sỹ giống thầy Bạch!”

Khuôn mặt Cổ Liên đầy vẻ ngưỡng mộ.

“Bạch Hạo Đan phải không?”, Quan Ân buồn rầu nhìn Cổ Liên: “Có

điều, thầy Bạch quả là một tay đàn rất khá”.

“Đương nhiên rồi! Cháu thích nhất được nghe thầy Bạch chơi đàn”, Cổ

Liên tự hào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.