LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 249

“À… Thôi không có gì, chị nghỉ đi!”, Cổ Liên cười ngọt ngào với người

đang nằm trên giường bệnh rồi quay người bước ra khỏi phòng.

Gần một giờ chiều, ánh mặt trời ngoài cửa sổ len lỏi chiếu rọi vào phòng

hết sức ấm áp và sáng sủa. Nhưng dường như đối với Trần Ngôn lúc này,
nhiệt lượng ấy chẳng có chút tác động gì, toàn thân cô lạnh giá như thể
đang chìm vào hầm băng.

Lại vòng đôi tay ôm quanh thân mình, Trần Ngôn vùi mình trong chiếc

khăn dày ấm, run rẩy bất an. Trước mắt cô cứ lởn vởn hình ảnh ba xác chết
kinh khủng cô thấy trong mơ.

Họ đã chết rồi, đúng, đã chết rồi! Cô không bao giờ phải lo chuyện bị họ

bắt về nữa, không bao giờ còn sợ bị họ hành hạ nữa. Đáng lẽ nên cảm thấy
vui mới phải, nhưng sao nỗi sợ hãi chưa từng có cứ mãi giày vò cô? Rốt
cuộc cái gì đã giết chết họ? Trực giác mách bảo cô thứ đó nhất định có liên
quan đến mình…

Cùng lúc đó, ngồi trên xe Quan Ân, Cổ Liên trầm ngâm nhìn chằm chằm

những bức ảnh trong tay.

“Sao vậy? Cháu thấy gì rồi ư?”, Quan Ân tiện tay lấy một chai nước ép

hoa quả đưa cho Cổ Liên.

“Chú Quan, Trần Ngôn rốt cuộc bị bệnh gì? Chắc không chỉ đơn giản là

làm việc quá sức chứ?”, Cổ Liên đón lấy chai nước, uống một ngụm.

“Ừ, bác sĩ nói cô ấy kích động quá nên bất ngờ bị sốc, dẫn đến hôn mê.”

Quan Ân cầm ảnh xem xét: “Xem ra nhất định cô ấy có quen biết người
chết”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.